- Mạc Kim Thử, muốn chết nhanh đến thế sao?
- Sao lại là ngươi?
Mạc Kim Thử bỏ chiếc khăn che kín mặt ra, để lộ vết sẹo dữ tợn ở bên má cùng với hàm răng chồi ra như lão thử (chuột) của mình.
- Thảo nào lại gọi hắn là Mạc Kim Thử, quả thật trông giống chuột. - Lăng Huyền Phong nghĩ thầm.
Hắn quay sang Lâm Chấn:
- Lâm lão sư, trận thứ 3 bắt đầu rồi, ngươi đi xuống đi.
Mạc Kim Thử cũng rút ra cái liềm quen thuộc của mình.
- Tiểu tử! Lần trước để ngươi may mắn thắng được, lần này sẽ không có như vậy đâu.
- Hay thật! Ta cũng đang muốn nói câu tương tự với ngươi đó! An nhị thiếu, ta muốn thêm tiền cược.
An Lộc Minh cảm thấy hơi bất ngờ:
- Ngươi muốn thêm như thế nào?
- Ta muốn đổ mạng! - Lăng Huyền Phong gằn từng chữ một.
Đổ mạng?
Tất cả mọi người trong tỷ võ đài đều kinh ngạc. Hắn muốn đổ mạng? Không muốn sống nữa sao? Mạc Kim Thử tuy rằng không phải là cao thủ gì đáng nhắc tới, nhưng cũng là Võ Tông chính hiệu a? Ngại mình sóng lâu quá rồi sao?
- Hừ! Đừng có khoác lác nữa, ở đây ít nhất có hơn vạn người, cao thủ vô số, ngươi còn có gan hí lộng chúng ta sao?
An Lộc Minh khinh thường cười lạnh. Tiểu tử này không phải bị choáng váng đến ngu ngốc rồi chứ? Một tên phế vật muốn cược mạng với một cao thủ Võ Tông?
Thượng Quan Hùng ngồi trên đài vuốt cằm suy tư:
- Hừm, tiểu tử kia có vẻ như muốn thổi da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916978/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.