- Ngươi... Ngươi đừng qua đây!
Thượng Quan Hương hét lớn, hai tay cầm vội y phục che đi những vị trí nhạy cảm, nhưng dù nàng có nhanh đến đâu thì cũng bị Lăng Huyền Phong nhìn thấy hết rồi. Bộ ngực cao ngất, được tô vẽ bằng hai điểm hồng hồng, làn da trong suốt như bạch ngọc, đôi chân thon dài, cùng với vùng cấm địa như ẩn như hiện kia. Lăng Huyền Phong chảy máu mũi, hắn không biết rằng mình đã đạt được ước mơ của vô số nam nhân đế quốc này. Tiểu đệ đệ của hắn đã chống lều giương cao phản kháng. Trong người hắn bây giờ bị một luồng hỏa nhiệt thiêu đốt. Hắn phải cố gắng dằn mình xuống, đừng làm chuyện gì quá đáng. Nhắm mắt quay mặt đi chỗ khác hắn nói:
- Thượng Quan cô nương, nàng... mau chóng mặc đồ vào đi.
Thượng Quan Hương không cần hắn nói câu thứ hai đã nhanh chóng mặc y phục vào. Bây giờ khuôn mặt của nàng vẫn đỏ hồng, nhìn chỉ muốn cắn một miếng.
- Ngươi... Lăng công tử, sao ngươi lại ở đây?
- Khụ... khụ...thật không có ý tứ. Ta đang thi triển khinh công đi qua nơi này, tự dưng lại nảy ra ý định nghiên cứu công pháp. Ai ngờ nó phản phệ, làm khinh công đứt đoạn rơi xuống đây.
Thượng Quan Hương trên trán nổi vài vạch đen. Ngươi có thể nghĩ ra cái lý do nào nó hợp lý hơn không vậy? Cái gì mà nghiên cứu công pháp rồi phản phệ? Chẳng phải ngươi vẫn sinh long hoạt hổ đứng ở đây sao?
- Lăng Công tử, chuyện hôm nay, ngươi biết phải làm gì rồi chứ?
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916975/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.