- Xin công tử hãy cứu Phục Ma Hội!
Mộ Dung Triệt quỳ một chân, cúi người thấp xuống dõng dạc lên tiếng. Lăng Huyền Phong ngẩn người, Tô Mị ngẩn người. Không ngờ câu đầu tiên mà Mộ Dung Triệt nói, chính là như vậy.
- Ta.. ta.. Mộ Dung cô nương, cái này...
- Thỉnh công tử hãy nhận lời Mộ Dung Triệt!
Lăng Huyền Phong luống cuống chân tay. Cái này, điều này quá sức tưởng tượng rồi! Nghĩ Đông nghĩ Tây, hắn không thể nghĩ đến chuyện này, nhất thời không biết phải làm như thế nào.
- Mộ Dung cô nương, chuyện này quá mức khó tin, hơn nữa Phục Ma Hội còn có giáo chủ, ta không thể nhận lời được.
Mộ Dung Triệt ngẩng đầu lên thở dài:
- Ta biết chuyện này quá sức đường đột, nhưng không còn cách nào khác, số mệnh đã an bài...
- Số mệnh?
- Đúng vậy, số mệnh!
Nàng đi đến thư án, lấy ra một cuộn da dê rồi đưa cho Lăng Huyền Phong:
- Công tử hãy mở ra.
Lăng Huyền Phong mở cuộn da dê ra, trong đó có một hàng chữ:
- Tiểu Triệt, vi sư sử dụng thôi toán, biết được kiếp nạn của mình sắp đến, nay giao lại cho con ấn tín cùng giới chỉ của giáo chủ, mau chóng tìm ra người ấy, trong khoảng thời gian tới lúc đó, ta giao lại quyền quản lý Phục Ma Hội cho con, ta cũng đã nhờ Vân Đỉnh Thiên hỗ trợ. Con hãy nhớ, nếu không có người kia, vậy thì sứ mệnh của giáo ta sẽ đi đến kết cục thảm bại, đừng vội tự mãn hay sính cường mà đối đầu với Văn Trọng, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916957/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.