Thấy Lăng Huyền Phong nhíu mày, mọi người khẩn trương. Các y sư đã làm hết trách nhiệm, nhưng cũng không thể cứu tỉnh được Độc Cô Lữ Nhân, nay Lăng Huyền Phong vào khám, tuy mọi người không tin tưởng, nhưng có bệnh vái tứ phương, cho dù một tia hy vọng nhỏ nhoi, họ cũng sẽ bắt lấy.
- Hiền chất! Lữ Nhân của ta sao rồi? Vì sao ngươi nhíu mày?
Mẫu thân của Lữ Nhân là người sốt sắng nhất, thấy hắn nhíu mày, tâm trạng liền hoang mang tột độ, vội vàng hỏi.
- Tiểu di, có chút lời này, Phong nhi không biết phải nói sao.
Mọi người thấy thế liền triệt để tuyệt vọng. Nếu như không làm cho Lữ Nhân tỉnh dậy sớm, nguy cơ hắn mãi mãi không tỉnh dậy là rất cao.
- Nói! Ngươi nói! Nói cho tiểu di biết đi!
Thấy nàng như vậy, Lăng Huyền Phong nói với Độc Cô Hàn Vân:
- Gia gia, phiền người cho lui tả hữu, chuyện này tốt nhất không nên cho quá nhiều người biết.
Độc Cô Hàn Vân không hiểu vì sao, nhưng vẫn cho mọi người lui ra, chỉ có mẫu thân Lữ Nhân cùng lão phu nhân với hắn ở lại.
- Tiểu Kiệt, đệ cũng ra ngoài...
Sau khi chỉ còn 5 người trong phòng, Lăng Huyền Phong bắt đầu nói:
- Có chuyện này, tôn nhi muốn mọi người giữ bình tĩnh.
Hít một hơi sâu, mọi người đều biết sắp tới hắn sẽ nói ra những chuyện kinh thiên gì.
- Nhân đệ đệ tuy rằng toàn mạng, nhưng cách cái chết không xa, sau khi kiểm tra sơ qua, ta phát hiện vết thương ở nhiều nơi, trong đó trí mạng nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916926/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.