- Hứ! Không nói chuyện với chàng nữa!
Tô Mị bị hắn trêu càng lúc càng xấu hổ, trực tiếp dậm đôi chân nhỏ chạy đi thuê một gian phòng, không để ý tới hắn nữa.
- Ài, tiểu nhà đầu này... có chút thú vị.
Lăng Huyền Phong mỉm cười. Tô Mị đối với hắn nhất kiến chung tình, hắn từ lâu đã biết, nhưng vẫn có chút ái ngại. Phần vì hiện tại hắn đã có 2 bà vợ, chưa kể cả 2 trong số đó đều là sư tử Hà Đông chính hiệu. Phần vì hắn còn muốn theo dõi một thời gian, xem nàng ta có thực sự thích mình hay chỉ là một chút rung động nhỏ của thiếu nữ tuổi mới lớn. Chính vì thế hắn chưa bao giờ phản đối nàng, và cũng chưa bao giờ ra mặt nói lời từ chối nàng. Có lẽ hắn cần một thời gian nữa, để chính thức quyết định, vì hắn không phải là con người quá háo sắc, cũng không phải là con người quá tuyệt tình...
Ăn xong bữa tối, hắn đi về phòng, nghĩ cách xem nên làm như thế nào với An gia, bởi vì cho dù đánh nhau ở Thực Vi Tiên hay Cao gia thì cũng chỉ là chút tiểu nháo, không thể nào kinh động được đến quan binh được, hắn cần chơi lớn một hồi, và mục tiêu không ai khác ngoài An gia. Nhưng ra tay từ đâu, đó lại là vấn đề.
- -------------------------------------
Nằm trên giường, hắn suy nghĩ cả buổi, nhưng vẫn chưa nghĩ ra được cách nào. Càng lúc càng thấy buồn ngủ, thôi đành đánh một giấc vậy, xem sáng mai đầu óc tỉnh táo hơn thì có nghĩ ra được cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916922/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.