- Có chứ! Rất nhiều chuyện để nói là đằng khác!
- Được! Ngươi nói trước!
Lăng Huyền Phong ngồi ngay ngắn lại, sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, rồi bắt đầu hỏi:
- Đầu tiên, cô nương biết gì về thanh đao của Diệp lão huynh?
Thu Diệp Hương im lặng một chút, sau đó trả lời:
- Nghe cha ta nói, thanh đao đấy là vật tổ truyền, từ tổ gia gia đời thứ nhất của Thu gia truyền lại. Năm đó, tổ gia gia ta là một nhân vật đại tài, vân du khắp nơi. Trong một lần tình cờ gặp được một khối kim loại vô cùng lạ, cực kỳ rắn chắc. Người phải tốn sức chín trâu hai hổ, hơn nữa phải còn huy động gần như lực lượng của toàn gia tộc để rèn ra thanh đao đó. Với thanh đao này, người tung hoành khắp chốn giang hồ, tạo thành danh hào "Thu tứ đao". Đường Đao tứ quyết chính là tổ gia gia từ thanh đao đó mà sáng tạo ra. Nhưng lạ một cái là từ khi người qua đời, tông tộc Thu gia mấy đời gia chủ đều không thể sử dụng cây đao đó. Dường như có một lực lượng nào đó không cho họ rút đao ra. Mãi đến khi Thu Hồng Diệp lên 5 tuổi, trong một lần nghịch ngợm ở tổ đường, hắn bằng cách nào đó rút được thanh đao đó ra, các trưởng lão trong tộc nhìn thấy và báo cáo lại với cha ta. Sau khi bàn bạc thì đi đến kết luận hắn là một nhân tài luyện võ, hơn nữa lại được thanh đao kia chấp nhận. Tương lai của Thu gia chắc chắn sẽ vì hắn mà phất lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916911/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.