Sáng hôm sau....
- Thiếu gia! Thiếu gia!
Một giọng nói thanh thúy dễ nghe vang lên trước cửa phòng ngủ của Lăng Huyền Phong. Ngồi dậy, ngáp ngáp vài cái, hắn lảo đảo ra ngoài mở cửa. Tối hôm trước không hiểu sao hắn cảm thấy khó ngủ, phải đến gần sáng sớm hắn mới chợp mắt được một tí. Đập vào mắt hắn là Lăng Thần, khuôn mặt của nàng vẫn đỏ như gấc, chắc hẳn vẫn còn nhớ tới chuyện hôm qua.
- Thần nhi à, có chuyện gì không? Thiếu gia đang buồn ngủ, muốn ngủ thêm một lát.
- Ai nha! Thiếu gia, ngài quên rồi a! Hôm nay là ước chiến của ngài với tứ thiếu gia đó!
Lấy tay ngoáy ngoáy 2 bên tai, xong rồi lắc lắc đầu vài cái cho não kịp nhảy số, hắn đơ ra một lúc, xong mới à một câu:
- Ừ nhỉ! Suýt chút nữa ta quên mất.
Lăng Thần trên trán hiện lên vài vạch đen. Chuyện quan trọng như vậy mà ngài vẫn còn thảnh thơi được như vậy sao.
- Ừm, thế này đi, nàng chạy ra trù phòng mang cho ta một chút điểm tâm ra võ trường, ta thay quần áo rồi chạy ra luôn.
Lăng Thần ứng tiếng rồi nhanh chóng chạy tới trù phòng.
Gãi gãi đầu một chút, hắn quay vào trong, chậm rãi mặc y phục, rồi ra ngoài hít thở không khí trong lành, lẩm bẩm nói:
- Vốn ta muốn định cho qua chuyện này, cơ mà nếu đệ muốn ngậm hành thì người làm ca ca như ta đây không chiều theo ý đệ thì thật xin lỗi với lòng mong chờ của đệ rồi.
- --------------------------------
Lăng Gia diễn võ trường...
Khác với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916882/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.