- Phong nhi! Ngươi đã trở lại!
Trong thư phòng, Lăng Phiên Hùng cùng Lăng Phiêu đang cười nói trò chuyện khá vui vẻ, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng cười sảng khoái. 2 người nghe thấy Lăng Huyền Phong đến thì vui vẻ kêu hắn đi vào.
- Đại bá! Phụ thân! 2 người khỏe...
- Nhi tử! Ngươi mới đi có 1 tháng mà thay đổi tới mức ngay cả lão cha là ta đây cũng suýt nữa không nhận ra.
Đích xác, hiện tại trông Lăng Huyền Phong bây giờ rất ra dáng một công tử đại thế gia: Mày kiếm mắt sáng, khuôn mặt anh tuấn, thân mặc phi ngư phục, trông vô cùng anh tuấn tiêu sái.
- Hắc hắc! Chẳng qua cũng chỉ là thay trang phục cùng với để tóc dài hơn mà thôi, cũng đâu phải là gì quá mức.
- Ngươi nói đùa! Ngày trước ngươi để tóc ngắn, xong rồi mặc cái bộ đồ gì kia trông khá là quái dị, bây giờ mới ra phong thái của công tử đại thế gia. - Lăng Phiêu cười nói.
Lăng Huyền Phong cười khổ. Trang phục hiện đại xác thực nếu mặc ở thời trung cổ thì chẳng khác gì người quái dị.
- Thôi được rồi! Tiểu tử ngươi trở về không đi nghỉ ngơi mà chạy thẳng tới đây, chắc có việc cần bàn bạc đúng không? Có gì cứ nói. -
Lăng Phiên Hùng nhấp ngụm trà, từ tốn nói. Tiểu chất nhi này làm hắn càng ngày càng thích. Bộ dáng anh tuấn phiêu dật, phong thái giống y hệt lão tam nhà mình đến 7-8 phần, hơn nữa bây giờ trông hắn tinh thần no đủ, huyết khí phương cương, khẳng định tu vi đột phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916876/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.