Thu Hồng Diệp!
Lăng Tam Thiếu hít vào một ngụm khí lạnh. Cho dù trước đó hắn cũng lờ mờ đoán ra thân phận đối phương, nhưng khi Thu Hồng Diệp nói ra thân phận của mình, hắn cũng không thể kiềm chế mà kinh hãi. Có điều, kinh hãi thì kinh hãi, Lăng Huyền Phong ngay lập tức trở nên phấn chấn.
Thu Hồng Diệp! Thiên hạ đệ nhất cao thủ! Thần long thấy đầu không thấy đuôi, tung tích thần bí. Nghe Trần Thương nói tu vi của Thu Hồng Diệp sâu không lường được, nhưng rốt cục sâu bao nhiêu thì không ai biết. Hiện tại rõ ràng! Cao thủ đúng là cao thủ, tu vi của hắn đã chạm đến mức nhập Thánh, có điều Thánh cấp mấy phẩm thì chưa rõ.
- Thu Hồng Diệp? Chính ngươi hơn 10 năm trước ở Cửu U...... Ực......
Chưa nói được hết câu, thân thể của Sâm La Quỷ Thủ lóe lên một cái, sau đó từ đỉnh đầu đến chân của hắn chậm rãi tách thành 2 nửa đều nhau, ngã xuống đất, 2 mắt vô hồn, khuôn mặt vẫn còn in dấu ấn kinh hãi khiếp sợ.
- Chính là Thu mỗ!
Không để ý đến Quỷ Thủ Sâm La, Thu Hồng Diệp nhàn nhạt trả lời một câu.
- Cuối cùng cũng xong, tạm thời không có ai đuổi theo chúng ta nữa, tiểu huynh đệ, ngươi không sao chứ?
Quay qua Lăng Huyền Phong, Thu Hồng Diệp mỉm cười hỏi một câu.
Lăng Tam thiếu cho tới bây giờ vẫn chưa hết khiếp sợ, khuôn mặt dại ra, cái miệng mở to đến mức có thể nhé được 3 quả trứng, mất một hồi lâu hắn mới từ từ hồi phục, liền thốt lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916847/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.