- Ngươi đã tỉnh!
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, quay sang bên cạnh, thấy hồng y nam tử đang ngồi cạnh mình, Lăng Huyền Phong hỏi:
- Lão huynh, chúng ta đã thoát khỏi ảo cảnh rồi sao?
- Ừm! Cũng chỉ vừa mới cách đây nửa canh giờ.
- Ta đã ngất đi suốt nửa canh giờ rồi sao?
- Đúng!
- Rốt cục trong đó, chuyện gì đã xảy ra?
- Tóm gọn lại đơn giản thế này: Sau khi ngươi bị nó chấn cho bất tỉnh, tâm ma có ý đồ muốn tiếp cận ngươi, nhưng ta chặn nó lại. Ban đầu ta còn tưởng nó mạnh như thế nào, mới dùng 6 thành lực lượng. Ai ngờ nó quá yếu đi, đỡ không nổi một nhát chém của ta, cuối cùng bị chém thành 2 nửa, tan thành mây khói, sau đó ta cảm nhận được xung quanh có chút vặn vẹo, rồi một lúc sau chúng ta quay về chỗ cũ.
- Ặc! Chỉ thế thôi à?
Lăng tam thiếu không biết nên nói cái gì. Con mẹ nó, mình thì bị hành cho gần như ra bã, còn đối phương thì giải quyết nhanh gọn như uống nước trà. Công bằng ở đâu, thiên lý ở đâu a!
- Chỉ thế thôi chứ ngươi còn muốn thế nào nữa?
- Ách! Thôi không có gì...
- Ngươi có đứng dậy được không?
- Được, nhưng hiện tại ta muốn ngồi tu luyện một lát, phiền huynh đài đứng hộ pháp giúp ta.
Cố gắng vận công, nhưng làm cho Lăng Huyền Phong thất vọng chính là: đan điền của hắn bây giờ trống rỗng, không có chút nội lực nào cả. Vốn hắn định ngồi tu luyện, trong đầu hiện lên âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916844/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.