- Mẹ kiếp! Suýt chút nữa đè chết lão tử rồi!
Chật vật bò dậy, Lăng Huyền Phong thở ra một hơi, rồi chửi thề một tiếng, suýt chút nữa bản thiếu gia biến thành miếng sủi cảo rồi. Quay sang nhìn vị nhân huynh áo đỏ, Lăng tam thiếu thở hắt ra một hơi. Cao thủ không hổ là cao thủ, chiến đấu có thể nhẹ nhàng như vậy. Chỉ thấy nam tử áo đỏ nhẹ nhàng tránh né các đợt tấn công của Hắc Lang, thỉnh thoảng lại lấy vỏ đao gõ mạnh vào người nó. Trông có vẻ như hắn đang chơi đùa chứ không phải là đang đánh nhau vậy.
- Uy! Huynh đài! Đừng có chơi nữa được không? Vẫn còn một tên đại quái đang đứng đây a!
Nam tử áo đỏ khựng lại một chút, sau đó nhàn nhạt nói:
- Ta chỉ sợ ngươi bị nó cắn chết thôi, chứ bằng này trình độ cũng không đủ cho ta phải liếc mắt (mọe, mù còn liếc mắt:v).
Sau đó, hắn vung đao lên, một đạo ánh sáng chợt lóe, Hắc Lang liền biến thành một đống hắc vụ, biến mất trong thiên địa.
- Không phải chỉ là một đao thôi sao, cần thiết phải khoa trương thế không.
Lăng tam thiếu bĩu môi, trong thức hải của hắn, hệ thống ca ca đang cười hềnh hệch.
- Ghen ăn tức ở thì cứ nói ra, việc gì phải giấu giếm.
- Bản thiếu gia còn lâu mới ghen, chẳng qua là.... Khụ Khụ...
- Là giề? Ghen ăn tức ở không phải sao? Nhận đê cho tiến bộ.
- ......
2 người sau khi giết chết 2 đại Hắc Lang, liền quay sang tâm ma, lúc này cũng đã thu chiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916842/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.