Lăng Huyền Phong cùng Trần Thương tranh thủ lấy lại thời gian thở dốc, sau đó tiếp tục tả xung hữu đột, cùng Tô Mị đánh giết. Từ khi có Tô Mị tham gia thì chiến cuộc đã nghiêng hẳn về một phía, chẳng mấy chốc cương thi trong hang đã bị tiêu diệt sạch sẽ, 3 người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Phù! Cuối cùng cũng xong! Ai nha! Sao lũ cương thi này hôm nay xuất hiện nhiều như vậy?
Tô Mị lấy bàn tay lau lau trán đang lấm tấm mồ hôi, bĩu môi lẩm bẩm. Sau đó nghĩ gì rồi quay lại nói:
- Quên mất! Trần đại ca! ngươi sao lại chạy tới chỗ này vậy?
Nghe nàng hỏi, Lăng Huyền Phong ngạc nhiên quay sang nhìn Trần Thương, thấy hắn đang lắc lắc đầu cười:
- Tô muội muội à, huynh chẳng qua là có lý do, cho nên mới chạy tới nơi này, trừng hợp gặp muội ở đây. Ha ha!
- Vậy à? Hi hi. Ba hôm trước muội nghe nói ở Ngọa Đương có biến, liền lập tức chạy qua, không ngờ sự việc lại có phần nghiêm trọng như thế này.
Nói xong, nàng tò mò quay qua Lăng Huyền Phong:
- Vị thiếu hiệp này, tiểu muội hữu lễ, vừa rồi tiểu muội thấy thiếu hiệp tả xung hữu đột, chiêu thức lạ mắt, vô cùng độc đáo, hơn nữa thiếu hiệp lại đi cùng Trần đại ca, chắc là một vị bằng hữu, không biết thiếu hiệp tên gì?
Lăng Huyền Phong bây giờ mới có thể nhìn rõ gương mặt của Tô Mị. Hắn chỉ có thể than thở một câu: Quả nhiên sắc nước hương trời! Một khuôn mặt trắng trẻo như phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916826/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.