- Tam thiếu, bây giờ chúng ta đi đâu? - Tiểu Tam sau khi cùng Lăng Huyền Phong ra khỏi khố phòng liền hỏi.
- Hmm, ở trong phòng mãi cũng chán, thôi, gọi thêm một vài hộ vệ, chúng ta ra ngoài.
- Ra ngoài? Vậy là lại ra Tú Hương Các uống rượu a thiếu gia?
Nghe Tiểu Tam hỏi, mặt Lăng tam thiếu đen thui, gân xanh nổi đầy đầu. Tú Hương Các trong lời Tiểu Tam chính là thanh lâu. Mà uống rượu ở thanh lâu ai lại chả kiêm thêm một chút gọi là "ấy ấy". Kiếp trước ta vẫn còn là xử nam, cho dù có người yêu thì cũng chưa đi quá giới hạn lần nào. Tới đây rồi thì phải tiễn cái xử nam đi với người phù hợp, không thể phí trên người đám dong chi tục phấn ấy được. Bổn thiếu gia là con người của Đảng.. khụ khụ... lại nghĩ quá xa rồi.
- Ăn nói hàm hồ! Đi ra ngoài đi dạo, ai nói với ngươi bản thiếu muốn tầm hương vấn liễu?
- Dạ dạ tiểu nhân biết rồi ạ!
Bước ra khỏi cổng Lăng Gia, dáo dác nhìn xung quanh, Lăng Huyền Phong cảm thán: thật là náo nhiệt nha. Nếu như kiếp trước chỉ có thể thấy được cuộc sống thành thị thời phong kiến qua phim ảnh, thì nay nó hiện ra một cách chân thật trước mắt hắn. Lăng Phủ nằm ngay con đường nhộn nhịp nhất thành Mặc Thủy, người đi qua đi lại đông đúc. Mặc Thủy là thành thị thuộc cỡ lớn ở Thần Phong đế quốc, chính vì thế đây được coi là một trung tâm kinh tế huyết mạch của quốc gia. Kiến trúc của thành Mặc THủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/244406/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.