Edit: Bông + Ly:v
--------------------
Trình Quý An đi theo Phùng Hoài Thanh xuyên qua con hẻm nhỏ, sau khi qua ba cái cổng, cuối cùng cũng tới sân trong. Sân nằm ở phía sau bảo tàng, người bình thường hoàn toàn không được vào đây.
Nơi này là khu vực dành cho nhân viên làm việc, Phùng lão sư cũng làm việc ở đây.
Không giống như các văn phòng khác, nơi đây không mang vẻ đẹp hiện đại, mà tràn đầy không khí sinh hoạt đời thường. Tòa nhà được xây dựng từ thời Minh Thanh, các cửa sổ và cửa ra vào đã được sửa chữa lại để rộng rãi và sáng sủa hơn. Lối đi vẫn giữ nguyên những viên gạch xanh, trải thành từng mảng nhỏ, mang đậm nét cổ kính của lịch sử. Bốn phía toàn là cây xanh. Bây giờ là tháng Tư, trên một vài cây đã bắt đầu nở hoa, một số còn ra quả dày đặc. Đi vào sâu hơn, thậm chí có thể nhìn thấy những chiếc ghế sa lông mây ở hành lang.
Trình Quý An nhìn mọi thứ, có chút tham luyến, cô chưa bao giờ đến một nơi như vậy.
Phùng lão sư ở bên cạnh nói: "Vài ngày nữa quất ở đây sẽ chín, những thanh niên trẻ tuổi chắc chắn chạy qua đây hái ăn."
Trình Quý An có chút kinh ngạc, nghĩ đến đây lại nổi lên sự khao khát.
Phùng lão sư cho biết: "Đây vốn là dinh thự của một quan chức thời nhà Thanh. Nó được chính phủ mua lại vào những năm 1990 do vị trí địa lý đặc biệt. Bảo tàng không có quy mô lớn nên không được sử dụng nhiều. Năm trước, Trung tâm Phục chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-tien-sinh-nha-minh-ly-hon/1209597/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.