🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tân Ý Điền trở lại Bắc Kinh đi làm, tinh thần trạng thái không như trước đây, làm việc nào cũng lực bất tòng tâm. Cô muốn nghỉ một thời gian dài, dừng lại tất cả để nghỉ ngơi. Cô nói riêng với chủ nhiệm Tề là cô muốn thôi việc. Chủ nhiệm Tề rất giật mình, “Không phải cô đang làm rất tốt sao? Sao phải thôi việc?”



Mặt mày cô hiện vẻ mệt mỏi rã rời, nhắm mắt nói một cách uể oải: “Tôi cảm thấy rất mệt. Không phải buồn ngủ, mà là mệt. Nó xuất phát từ chỗ sâu nhất trong nội tâm, không phải đánh một giấc là có thể giải quyết được. Chức năng cơ thể như muốn tan vỡ bất cứ lúc nào. Chủ nhiệm, cái cảm giác này ông có hiểu không?”



Chủ nhiệm Tề gật đầu, thở dài nói: “Đây là căn bệnh chung của giới làm việc ở thành phố lớn, tress tâm lý. Tâm trạng gần đây của cô không tốt lắm, tâm tình rất suy sụp. Có tâm sự phải không? Hay là cãi nhau với bạn trai?”



Cô gượng cười, “Đâu có? Chỉ là bỗng thấy chán ghét cuộc sống đi làm từ chín giờ sáng tới năm giờ chiều, muốn trốn đến một nơi không ai quen biết mình.”



“Cho dù thay đổi chỗ, lại ra làm sao? Lẽ nào cô tính đến đó an phận tuổi già, không đi làm sao? Hay cô lại muốn ẩn cư núi rừng, ngăn cách với thế giới?”



“Làm việc sau này chắc chắn là phải làm thôi — “



“Nếu đã còn muốn làm việc, sao phải thôi việc? Bây giờ tình hình việc làm càng ngày càng nghiêm trọng, không phải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-rat-nho-anh-ay/2283363/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Cũng Rất Nhớ Anh Ấy
Chương 20: Goại trừ trốn đi không còn cách khác
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.