Trong khu rừng xa xôi mù mịt, ẩm ướt và lạnh lẽo, thỉnh thoảng có vài con kền kền bay đến khiến nơi vốn bị che khuất bầu trời, thiếu ánh nắng càng thêm quái dị hơn.
Giữa không khí thoang thoảng một thứ mùi ngọt ngào. Quần áo của cô gái tóc đen bết bùn máu. Thân thể chi chít những vết thương gớm ghiếc vì bị thú hoang xâu xé. Máu chảy ồ ạt. Cặp mắt xanh thẳm đã nhắm nghiền vĩnh viễn.
- - Cô chết rồi.
Aro nhìn cô gái loài người dính đầy máu và bùn, mỉm cười đâm một mũi tiêm vào tim cô.
Giữa khu rừng mịt mùng ẩm ướt, Aro nghe nhịp tim cô đập mạnh dần.
Sau đó, những vết máu bị cành cây cào xước trên mặt Vesper từ từ biến mất. Vết thương do người sói xâu xé lành lại. Làn da vốn đã tái nhợt kia trở nên căng bóng và hoàn hảo hơn. Đôi môi trắng bệch đau đớn chuyển sang màu đỏ tựa anh đào.
Aro phải thừa nhận cô cực kì xinh đẹp, như một phép màu vậy.
"Mở mắt ra nào, Vesper." Thủ lĩnh ma cà rồng với mái tóc đen dài nóng lòng muốn trông thấy cặp mắt đỏ tươi của cô.
Nhưng mọi chuyện không diễn ra như gã mong đợi.
Nhịp tim mạnh mẽ kia đột nhiên ngừng lại, không có dấu hiệu tỉnh.
Cô đẹp đến choáng ngợp, cơ mà dường như cô đã chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng.
"Bùm –"
Aro bị một sức mạnh đằng sau khống chế, ngã bay về phía rừng cây.
Caius bỗng xuất hiện trong khu rừng mờ tối, quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-phe-voi-phan-dien/3328328/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.