🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nơi rừng sâu, lâu đài vua Elf lộng lẫy, tĩnh mịch mà hùng vĩ. Dưới lòng đất, các tinh linh rừng rậm đã khai quật được một cung điện lớn trong đá vôi.

Đây là hệ thống hang động đá vôi tự nhiên được hình thành từ dòng nước chảy siết nhưng đào cực kì sâu, rất nhiều rễ cây trên mặt đất xuyên qua các phiến đá này. Vì tinh linh vốn yêu quý rừng rậm nên các thần dân của Thranduil đã khắc thạch nhũ thành hình cây cối. Mỗi một lớp được chạm khắc với những cột đá tinh xảo, tao nhã cùng rễ cây khổng lồ đan xen, rộng và lộng lẫy đến lạ thường.

Đám lính canh mặc áo giáp bạc đứng rải rác khắp nơi. Vesper đảo mắt nhìn mặt nạ bạc của bọn họ. Những Elf mặc áo giáp băng giá trông lạnh lùng nguy hiểm mà trang nghiêm xuất chúng làm người ta khó dò.

Nhưng ánh mắt họ lại trở nên cung kính khi hướng về phía Thranduil đẹp trai lai láng.

Hắn thực sự rất giỏi chỉ huy, chẳng trách có thể trở thành vua Elf quyền lực nhất Trung Địa kỷ nguyên thứ ba.

Giống như một khu rừng rộng lớn hình thành qua hàng trăm triệu năm, các bậc thang và hành lang đan xen được tắm dưới ánh nắng mặt trời. Vì toàn bộ cung điện xây dựng dọc theo đá nên không có sự đối xứng. Thranduil di chuyển nhẹ nhàng theo những lối đi quanh co. Dáng người cao lớn như đang ở giữa không trung, từ từ tiến lại gần đại sảnh nơi đặt ngai vàng của vua Elf.

Vesper nhắm mắt nối gót vào theo Thranduil. Đại sảnh tráng lệ rực rỡ ánh sáng. Những bó đuốc và ngọn đèn thạch nhũ chứa dầu sáng ngời ngời.

Cô trông thấy nước đổ xuống từ giữa rễ cây to lớn trong không khí, hình thành nên thác nước cùng dòng suối nhỏ, xen lẫn với cái bóng dưới nước, tạo ra một vẻ đẹp huyền ảo.

Nhưng dường như hoàn toàn không sánh bằng vua Elf Thranduil mang mái tóc dài màu bạch kim kia. Chết tiệt thật! Một người đàn ông trưởng thành thế này muốn bức tử ai?!

Giữa cung điện vua Elf dưới lòng đất, ánh sáng long lanh chiếu xuyên qua tán lá xanh phủ kín mái vòm. Vesper trầm trồ nhìn cảnh đẹp trước mắt, không thể phủ nhận rằng dẫu ở dưới đất ngầm, tòa cung điện này vẫn toát lên tính thẩm mỹ thanh lịch.

Thrandui khá hài lòng với vẻ ngưỡng mộ trên gương mặt cô. Nhưng hiển nhiên hắn chưa định nói chuyện thoải mái cùng Vesper. Tiên Vanyar kia chẳng biết từ đâu đến, lại dám lẳng lơ tán tỉnh hắn trước mặt thần dân của hắn. Thật không biết điều.

Hình như vua Elf đẹp trai lai láng lại bắt đầu kiêu ngạo...

Băng qua hành lang và những cây cột được rễ quấn chằng chịt, cuối cùng cũng đến gian yết kiến trên đỉnh hang động. Vesper nhìn ngai vàng to lớn của Thranduil, chỉ thầm cảm thán – Thảo nào phân hắn ta vai nhân vật phản diện. Hắn ta thật sự rất giàu!

Vua Elf cao to đã bỏ xa cô từ lâu, ngồi ngay ngắn trên ngai vàng.

...Đầu năm nay vóc dáng nam giới càng đẹp càng khó chịu.

Ngai vàng vua Elf cao dần tính từ thềm lên tới đầu cầu thang. Các bậc cầu thang được đẽo từ rễ những cây cổ thụ. Phía sau ngai vàng là đống gạc khổng lồ giống hệt sừng hươu Ai-len, hoàn hảo vươn dài ra hai bên.

Thranduil mặc áo choàng màu bạc. Vesper lia mắt dọc theo cặp chân thon thả mạnh mẽ, cuối cùng hướng lên đôi mắt thâm sâu như ngọc bích của vua Elf. Hắn chỉ im lặng ngồi trên ngai vàng nhưng uy thế lại lớn khủng khiếp.

Nét mặt Thranduil lạnh lùng, "Ở Trung Địa, có những bóng đen sống náu mình trong vùng hắc ám cùng đám ác quỷ không ngủ đằng sau bức tường tối tăm. Trước kia là thế, sau này vẫn sẽ như vậy. Rồi một lúc nào đó, lũ quái vật sẽ xuất hiện khiến cho sinh linh lầm than."

Hắn hơi nghiêng đầu. Đèn thạch nhũ chiếu rọi khuôn mặt đẹp trai, đường nét quyến rũ đến điên đảo, "Cô là tinh linh được tắm dưới ánh sáng cây Song Thánh. Quay về biển Tây càng sớm càng tốt mới là cách đúng đắn."

Vesper chợt phát hiện tuy vị vua Elf này nói giọng ngạo mạn, nhưng mục đích của hắn thì lại đang thực sự nghĩ cho cô.

Thiệt tình, tại sao bộ phim này cứ muốn bôi bác hắn chứ? Nhìn gương mặt ấy có thể xuống tay được hay sao? Còn là người không vậy?!

Điên thật rồi!

Nhìn vua Elf Thranduil đẹp trai ngồi trên ngai vàng uy nghiêm, Vesper hơi nhếch mép, nhoẻn miệng cười, "Ngài đang quan tâm ta sao? Quả là thân thiện."

Thranduil: "...Cô đứng đắn chút cho ta!"

Tiên Vanyar xinh đẹp nhún vai, ngọt ngào cất tiếng, "Ngài muốn niếm thử 'Vesper' không? Tất nhiên, ý ta là rượu ngon, không phải ta."

Thranduil:... Hắn lại bị trêu chọc hả? Còn nữa – tại sao là 'lại'?

Hầm rượu cung điện vua Elf

Khác với cung điện huyền bí, hầm rượu của Thranduil bày đầy thùng, chai và pho mát. Vesper bắt gặp rất nhiều đồ thủ công trang trí bằng gỗ màu nâu. Ao nước hơi mờ trống giống như mật ong chảy ra từ đó. Tuy nhiên đây là nơi chưng cất rượu đẹp mà hữu dụng.

Bàn gỗ sồi đẹp cổ điển với nhựa được cắt cầu kì kèm theo các hạt cây.

Thranduil ngồi bên cạnh bàn. Nét mặt không tốt cho lắm. Bởi dẫu sao thì chưa từng có thợ nấu rượu nào dám kéo hắn vào hầm rượu, thậm chí còn để hắn đợi cô pha rượu ngon. Nàng tiên Vanyar quả thật vừa lẳng lơ vừa thô lỗ.

Ngón tay mảnh khảnh của vua Elf gạt chân nến chạm khắc tinh xảo trên mặt bàn qua một bên. Hắn nhìn Vesper bận rộn cạnh hàng trăm thùng rượu. Dường như cô đang tìm kiếm vài loại rượu. Sau khi tìm xong, cô đặt mấy bình rượu và dụng cụ pha rượu lên bàn gỗ.

Thranduil nhìn cô vô cảm, "Nếu cô không thể pha rượu ngon làm ta hài lòng, lại còn lãng phí đống rượu này, thì cứ chuẩn bị ngồi vào thùng rượu phiêu lưu mạo hiểm dọc theo sông rừng đi."

"Ngài đúng là đồ tiên xấu tính..." Vesper đổ thứ gì đó khá giống rượu gordon và vodka vào một cái lắc bạc rồi lắc với đá, "Đàn ông đẹp trai như vậy mà tính tình lại hư hỏng thế. Thật phí của giời. Nhưng chẳng sao, ta luôn tốt bụng với những người đẹp trai."

Thranduil nhếch mép, cười nửa miệng, "Có vẻ như cô muốn trải nghiệm sâu sắc cảm giác sống trong ngục tối."

Vesper rót rượu vàng tuyệt đẹp vào ly thủy tinh sáng long lanh, tiếp đến thả lát chanh mỏng lên trên. Lúc đẩy qua trước mặt Thranduil, cô vẫn không quên cài một bông hoa lan kiêu kì bên viền ly.

Trong cung điện điêu khắc rất nhiều hoa lan. Cô đoán đây là bởi vua Elf thích loài hoa cao quý và kiêu hãnh này.

Thranduil nhìn ly rượu vàng kia. Chỉ đặt trên bàn thôi nó đã tỏa ra một mùi thơm quyến rũ. Còn nàng tiên tóc vàng đối diện hắn lại chống cằm nhìn hắn. Cặp mắt xanh xám rung động lòng người như lấp lánh những tia sáng.

Hắn hắng giọng, "Cô suýt làm vỡ bình rượu hổ phách."

Vesper bất mãn, "Là vua Elf giàu có xa xỉ chốn rừng rậm mà ngài lại keo kiệt đến thế à."

Dù cùng ngồi bên chiếc bàn gỗ nhưng Thranduil vẫn cao to hơn cô nhiều. Hắn ngạo nghễ nhìn cô, "Lẽ nào cô nghĩ ta tham tài vô độ giống người lùn sao?"

Ánh mắt Vesper không thể không tập trung vào mái tóc dài màu bạc của Thranduil, rồi tới lông mày rậm cùng hàng mi dày, đôi mắt lam rực rỡ như sao, bờ môi mỏng kiều diễm hơn hoa hồng. Cô ngắm gương mặt đẹp này, một vẻ đẹp bất chấp cả bầu trời khiến cô bất giác hít thật sâu.

Biểu cảm Thranduil uy nghiêm mà cao quý. Chiếc áo choàng chạm sàn xanh bạc đầy thanh tao. Toàn thân như đắm mình trong ánh trăng.

Vesper trông thấy vua Elf ưu nhã bưng ly thủy tinh nhấp một ngụm rồi khẽ nhíu mày.

Thranduil hướng mắt về cô. Dưới ngọn đèn chiếu rọi, vẻ duyên dáng gợi cảm ấy hiếm thấy trên đời.

Loại rượu này tên là 'Vesper'?

Thật không thể tin được – tựa như một khi đã nếm thử nó thì chỉ muốn uống nó mãi thôi.

Trong hầm rượu mờ mịt, Vesper nhìn cặp mắt thâm sâu như ngọc bích của Thranduil, "Hẳn ta sẽ không bị ném vào thùng rượu, phiêu lưu mạo hiểm dọc theo sông rừng chứ?"

Vua Elf đẹp trai lạnh lùng liếc xéo cô, "Ta không có thùng rượu rỗng để cô lãng phí đâu."

Đối mặt với Thranduil kiêu ngạo, nhan chó Vesper chẳng hề tỏ vẻ bực tức, dù sao thì sớm muộn gì cũng sẽ có ngày hắn phải quỳ xuống ca hát chinh phục thôi.

Cô ngẩng đầu ngắm mỹ nhân uống rượu, có được một vị vua như vậy quả thật rất tốt cho tinh thần của người dân. Vương quốc rừng cây sẽ càng phồn vinh hơn.

"Đừng rời khỏi cung điện một mình, nhất là nơi rừng rậm u ám phương nam. Ở đó tập trung nhiều bóng ma hắc ám và đầy rẫy những sinh vật tà ác." Vua Elf khẽ giương cằm, thờ ơ nói.

Vesper ngoan ngoãn đáp lời, "Được rồi, quốc vương. Không thành vấn đề, thưa quốc vương."

Thranduil: "...Cô đứng đắn chút cho ta..."

Vesper nhíu mày, nhìn hắn vô cùng đáng thương. Cặp mắt xanh xám trong veo lưng tròng, "Ngài lạnh lùng khiến người ta tổn thương quá đi. Chẳng lẽ ngài không nhận ra ta vừa gặp đã cảm mến, thích ngài rồi sao?"

NPC hệ thống Lestat đang xem trò vui: Buổi diễn khởi chiếu, kẻ lừa tình lại bắt đầu bịp bợm kìa!

Còn Thranduil thì nín thở, nét mặt nghiêm túc càng lạnh lùng uy nghiêm, "Vừa gặp đã cảm mến là thứ không đáng tin nhất."

Vesper nhìn hắn chăm chú, ngọt ngào nói, "Mắt ngài như sao, sáng ngời thông thái, tuấn tú anh dũng, hiếm thấy trên đời. Tất cả đàn ông Trung Địa chỉ là hạng xoàng so với ngài."

Thranduil:... Sao trông cô ta lại lành nghề đến thế nhỉ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.