Edit: Mei A Mei
We are all iter, but some of us are looking at the stars.
Chúng ta sống trong cống rãnh, nhưng vẫn có người ngắm nhìn những vì sao.
Khắp nước Mỹ dành nguyên một ngày 24 tháng 12 để bận rộn chuẩn bị bữa tối cho đêm Giáng Sinh.
Còn bé loli năm tuổi thì ngủ ngon lành trên chiếc giường bốn cọc mới tinh của mình. Đúng vậy, giờ cô đang nghỉ trưa.
Lúc bước vào phòng ngủ của Vesper, Hannibal trông thấy cô bé ngủ rất yên ổn.
Nhưng xui thay, hắn đến để đánh thức đối phương.
"Vesper --"
Hannibal lôi cô bé ra khỏi chăn bông. Đối phương nhìn hắn đầy mông lung rồi lầm bầm, "Em cần ngủ ít nhất mười một tiếng mỗi ngày."
Vesper định tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc khoa học – trẻ em từ 4 đến 7 tuổi nên ngủ 11 tiếng mỗi ngày.
Giọng mũi khi cô vừa ngủ dậy cộng thêm tiếng làu bàu khó chịu trong cổ họng khiến người ta buồn cười.
Quý ông trẻ tuổi đẹp trai hơi nhếch mép. Cặp mắt xanh lam sắc lạnh quyến rũ vô cùng. Chủ nghĩa nhân đạo và cái ác hầu như luôn cùng tồn tại trong ánh mắt hắn. Phẩm chất đối nghịch ấy làm hắn rất hấp dẫn.
"Vào mùa Giáng Sinh, em nên bớt chút thời gian từ 11 tiếng đó để tận hưởng kỳ nghỉ lễ nhộn nhịp." Hannibal choàng áo khoác ấm cho cô.
Thực ra Hannibal chẳng có hứng thú với đêm An Lành và lễ Giáng Sinh, nhưng hắn không muốn Vesper bỏ lỡ những kỷ niệm đẹp trên hành trình trưởng thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-phe-voi-phan-dien/2429202/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.