Edit: Mei A Mei
There's an old saying about those who ot remember the past being o repeat it. But those of us who refuse tet the past are o relive it.
Có một câu ngạn ngữ nói rằng những người quên quá khứ sẽ không lặp lại nó. Và những người không thể quên quá khứ sẽ mắc sai lầm tương tự.
Hannibal đang ngồi trong văn phòng giáo sư tại trường y John Hopkins.
Hắn nhìn bầu trời xanh ngắt sắp ngả màu chàm ngoài cửa sổ. Suy nghĩ đen tối muốn hủy diệt mọi thứ bất giác dâng trào đáy lòng hắn.
Bộ đồng phục y tế trắng, áo sơ mi cùng quần âu trên người hắn vẫn quá chỉnh tề, như thể việc Vesper Lynd mất tích dưới biển không làm ảnh hưởng đến cuộc sống tao nhã của hắn.
Nhưng tất cả những người từng gặp hắn đều nghĩ khác. Suốt mấy tháng qua, dường như hắn đã chẳng còn thiết tha gì với việc cư xử thân thiện nữa. Hannibal Lecter trút bỏ hết lớp ngụy trang xởi lởi đáng buồn nôn. Nụ cười trên mặt hắn biến mất hẳn. Toàn thân toát lên hơi thở hung tợn như ma quỷ bò ra từ địa ngục làm người ta run sợ.
"Đinh –" Điện thoại lại reo vang.
Gần như ngay lập tức bị Hannibal cầm sẵn trong tay.
"Rất xin lỗi, ngài Hannibal. Vẫn chưa tìm được bất cứ tung tích nào của cô Vesper Lynd..." Đối phương nói giọng cung kính, bất đắc dĩ chêm thêm, "Điều này hơi vô lí. Mặc dù sóng biển vùng đó chảy xiết, nhưng cũng không có mạch nước ngầm. Dù người rơi xuống biển cùng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-phe-voi-phan-dien/2429174/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.