Phạm Văn đi vào trong phòng, cậu ta là Power nên không thể tự tiện vào phòng của Support, nếu như có đi vào đều sẽ để cửa mở mà không đóng lại. Cậu ta đi đến cạnh giường sau đó leo lên cầu thang, nhìn cục chăn bông nhô lên liền há miệng hét lớn:
"Anh dâu, thời gian không còn sớm nữa mau dậy đi."
Nguyễn Hàn Minh bị cậu hét đến lùng bùng lỗ tai, cậu tức giận mà qét chân đạp thẳng vào mặt cậu ta khiến cậu ta té xuống cầu thang, mông đập mạnh trên sàn tạo ra âm thanh lớn.
"Á." Phạm Văn bị bắt ngờ mà la nhỏ một tiếng, mông cậu ta ê ẩm: "Nguyễn Hàn Minh cậu quá đáng, tôi có lòng tốt qua kêu cậu mà cậu đối xử với tôi như vậy."
"Ai phiền cậu."Nguyễn Hàn Minh cũng buồn bực mà đáp lại: "Cậu tự đi đón người đi chứ, đến giờ tôi sẽ tự đến thôi."
"Không được. Gia đình tôi ai cũng để ý đến cậu, không thể khiến họ buồn lòng." Phạm Văn quả quyết nói. Cậu ta biết lần này bọn họ đến chắc chắn không phải thăm cậu, dù sao cậu cũng học ở đây ba năm rồi họ làm gì rảnh rỗi đến nổi năm nào cũng đến.
Chắc chắn lần này họ đến vì nhà có một đứa nhỏ tân sinh vừa mới nhập học là cậu đây, nếu như cậu không đi đón họ thì chắc chắn họ sẽ thất vọng lắm: "Hiện tại cậu cũng là một phần trong gia đình, không thể làm như vậy được."
Nguyễn Hàn Minh nghe cậu ta cầu nhầu liền cau mày, nhưng cậu cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-anh-troi-sinh-mot-cap/2704405/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.