Trong lúc mơ mơ màng màng, Thẩm Bích Tiêu chỉ cảm thấy trán mình đau xót.
Sau đó chính là một trận choáng váng, ánh mắt vốn đang nhìn gương mặt hắn cũng không thấy tăm hơi.
Đợi đến khi ý thức của hắn từ trong một mảnh hỗn độn khiến người ta buồn nôn thoáng hồi phục, khuôn mặt kia lại xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Chỉ là lần này, khuôn mặt lạnh lùng đó đột nhiên ấm áp, nhưng không phải là vì hắn.
Mà là vì người bên cạnh.
Cậu đang mỉm cười với người bên cạnh.
Trong lòng Thẩm Bích Tiêu chợt sinh ra một trận tức giận khó giải thích được.
Nụ cười đó vốn là của hắn, là của một mình hắn.
Kể cả người đó cũng là của hắn.
Cậu rõ ràng đã nói là sẽ vĩnh viễn yêu hắn, sao vừa quay đầu lại cười với người khác rồi?
Thẩm Bích Tiêu vô thức nắm chặt lấy thứ dưới tay, nhưng chỉ sờ đến một tay dính nhớp.
Mùi tanh hôi quanh chóp mũi cũng không thể làm cho hắn tỉnh táo hơn, ngược lại, lại từng đợt kích thích đại não đang mơ màng của hắn, không ngừng tiếp tục kích thích hắn.
Lồng ngực và đại não của hắn dần dần bị lửa giận lấp đầy, trong mắt cũng mang theo một chút ánh sáng tức giận.
Nhưng mà hắn còn chưa kịp chạm mắt Tiêu Sở Dịch, ánh mắt của người bên cạnh đã nhìn qua trước.
Mặt người kia hình như hơi quen mắt, rốt cuộc đây là ai?
Ánh mắt Thẩm Bích Tiêu lướt qua mặt người nọ, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-anh-trang-sang-cua-tra-cong-he-roi/1873642/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.