21/01/2023
Sau khi bị đối xử như một đứa trẻ, biểu cảm của Thịnh Dư Hàng rất kỳ diệu.
Giống như có chút bất đắc dĩ, nhưng đối mặt với ánh mắt chứa ý cười của Tiêu Sở Dịch, tính tình nhiều hơn nữa cũng hóa thành một vũng nước ấm mềm mại.
Khóe miệng của anh giật giật hai cái, cuối cùng vẫn không nhịn được mà cười ra tiếng.
Tiêu Sở Dịch lại vươn tay vỗ vỗ vai Thịnh Dư Hàng, hơi nhướng mày: "Bây giờ anh vui chưa?"
Thịnh Dư Hàng mím môi, nhịn cười: "Có chút."
Cũng may Thịnh tổng chỉ nhất thời lên cơn động kinh, Tiêu Sở Dịch thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc ở trong phòng bếp chuẩn bị cơm tối, Thịnh Dư Hàng vừa giúp Tiêu Sở Dịch thái thịt, vừa nói về chuyện mẹ Tiêu nói với anh qua điện thoại.
"Dì Tiêu bảo tôi chuyển lời cho em, kỳ nghỉ rảnh rỗi thì trở về một chuyến, nói đã lâu không gặp em, có chút nhớ em."
Tiêu Sở Dịch bỏ đồ ăn vào nồi, tiếng khói dầu che đi thanh âm của cậu, lại không che đi lông mày đang khẽ nhếch của cậu.
"Chỉ có vậy thôi sao?"
"Chỉ có vậy thôi."
"Cũng đúng, chuyện bình thường đều đã nói xong." Tiêu Sở Dịch nhỏ giọng nói thầm, "Không có gì để nói cũng bình thường."
Hai nhà đi lòng vòng cũng miễn cưỡng coi như là người quen, không có khúc mắc lợi ích gì với nhau, nhưng khó bảo đảm tương lai cũng không có cơ hội hợp tác, hàng ngày tán gẫu mấy câu cũng không tính là chuyện vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-anh-trang-sang-cua-tra-cong-he-roi/1873635/chuong-50.html