Ở lại đây không thể tiếp tục nói chuyện. Sau khi được Điền Minh đồng ý, hai người tới nơi ở của Điền Minh.
Điền Minh thuê một căn hộ gần công ty, trong nhà bài trí gọn gàng ngăn nắp, không dính một hạt bụi. Nhân lúc Điền Minh đi rót nước, Bạch Minh Ngữ lấy khăn giấy quét lên gạch men sứ dưới gầm sô pha, chỉ thấy vài hạt bụi nhỏ dính vào, màu giấy trắng tinh không hề suy suyển.
Nhận lấy cốc nước, Bạch Minh Ngữ đảo mắt khắp phòng, cười nói, “Nhà Quách Hâm cũng do anh quét tước nhỉ?”
Điền Minh ngẩn ra, tươi cười cứng ngắc, “Sao… Sao cậu biết?”
Bạch Minh Ngữ đưa khăn giấy cho cho hắn xem, “Lần trước cũng kiểm tra gầm giường và gầm sô pha nhà Quách Hâm, những nơi rất dễ đóng bụi lại được quét dọn sạch sẽ không dính một hạt bụi. Tôi từng hỏi Quách Hâm, anh ta nói không thuê người giúp việc nhà, cha mẹ định cư ở nước ngoài đã nhiều năm, bản thân anh ta lại không thích vệ sinh quét tước. Lúc đó tôi rất rất hiếu kỳ vì sao nhà anh ta lại sạch sẽ như vậy, hôm nay nhìn thấy anh, tôi đã biết đáp án rồi, anh có chìa khóa nhà Quách Hâm nhỉ?”
Điền Minh hơi căng thẳng, nửa bên mặt bình thường thoáng ửng đỏ, hắn gật đầu, “Vâng, là Quách tổng đưa cho tôi.”
Bạch Minh Ngữ dựa vào sô pha, kín đáo thở dài, giống như nhớ lại một chuyện đáng buồn, giọng cậu trầm xuống, “Vấn đề ngày trước tôi nghĩ mãi không ra, hôm nay cũng được giải đáp. Cũng bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cong-su/3077697/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.