Diệp Phi liếc nhìn Quách Hâm, cực kỳ phản cảm vẻ mặt này của hắn.
Bạch Minh Ngữ chỉ vào một người trong ảnh, hỏi, “Bộ dạng người này kỳ lạ thật, ai thế?”
“À, hà hà hà… Đây là tài xế của tôi.” Bàn tay đút trong túi của Quách Hâm càng siết chặt.
“Tên anh ta là gì?” Bạch Minh Ngữ tiếp tục hỏi.
“Điền Vũ.”
Bạch Minh Ngữ đảo mắt nhìn Quách Hâm, theo dõi khuôn mặt đã hơi vặn vẹo của hắn, hỏi tiếp, “Quách tổng, tôi có một vấn đề rất tò mò, không biết có được hỏi không.”
“À, ha ha, cứ hỏi đi.” Răng nghiến chặt.
“Trợ lý của anh nói anh đã làm giải phẫu cấy ghép tim? Anh làm ở bệnh viện nào? Ai làm cho anh? Anh cấy ghép tim của ai?”
Ầm!
Nhìn đôi môi mấp máy của Bạch Minh Ngữ, Quách Hâm thình lình cảm giác trong cơ thể có gì đó vỡ vụn.
Rõ ràng giọng nói dễ nghe như vậy, giờ phút này chỉ làm hắn cực kỳ chướng tai.
Quách Hâm rướn cổ lên, sau đó bịt miệng cười khanh khách, bả vai không ngừng run rẩy khiến cho hắn thoạt nhìn vừa đáng khinh, vừa tăm tối.
Hai người kỳ quái nhìn hắn, không rõ hắn định làm gì.
“Anh cười gì?” Diệp Phi thấp giọng hỏi.
“Tôi… Tôi cười…” Quách Hâm run rẩy rút tay khỏi túi quần, bàn tay giờ đã cầm theo một con dao sáng loáng.
Hai người nhìn lưỡi dao nọ, lập tức cảnh giác.
Quách Hâm nghển cổ, vừa cười vừa khóc nhìn hai người, lẩm bẩm nói.
“Chạy mau…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cong-su/3077681/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.