Sự tình không đến nỗi tệ như hai người dự đoán, nhắc đến Tôn Quảng Dân, tuy các thôn dân đều rất phẫn nộ, nhưng hầu hết chỉ mắng chửi vài câu chứ không hành hung cảnh sát cho đầu nở hoa như đồn trưởng nói.
Người trong thôn không nhiều, trai tráng ra ngoài làm công, còn lại phần lớn là người già và trẻ nhỏ. Vu Bân và Diêu Khiết được sự phối hợp của cảnh sát dân sự, điều tra trên dưới một trăm hộ gia đình trong thôn J chỉ mất một ngày.
Ngồi trên tàu hỏa trở về, hai người mới dám nhẹ nhõm thở phào, Diêu Khiết cầm bình nước ủ ấm bàn tay, Vu Bân thì lập tức gọi cho Lưu Đức Chí.
Lúc này Lưu Đức Chí và Diệp Phi đang thẩm vấn một kẻ bị tình nghi mới bắt về.
Lưu Đức Chí nhận cuộc gọi, hiểu được sơ bộ tình hình thì đưa điện thoại cho Diệp Phi.
Diệp Phi ra hiệu bảo lão Lưu tiếp tục thẩm vấn, còn anh đứng dậy rời khỏi phòng.
“Ngoài câu chuyện của đồn trưởng đồn cảnh sát thì còn phát hiện giá trị nào không? Ví dụ như trong thôn có nạn nhân nào giờ đang sống và làm việc tại Bắc Kinh, điều kiện cũng khá giả không?” Diệp Phi hỏi Vu Bân.
Vu Bân đáp, “Có hai người, một làm ở công ty IT, một làm ở công ty bất động sản.”
“Hai người này tên gì?”
“Vương Lỵ, Hồ Phương.”
“Nữ?”
“Vâng, nữ… Nên em mới không nhắc tới.”
Diệp Phi thở ra một hơi, “Nữ cũng không thể hoàn toàn loại bỏ hiềm nghi. Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cong-su/3077669/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.