“Vân Cảnh, mau dậy ăn cơm nếu không lát nữa trễ học đó.” Mẹ Tô gõ cửa phòng Tô Vân Cảnh. 
Bên trong không có tiếng động gì, khi bà cầm một cái vá xào vừa định vào phòng gọi người thì lúc này Tô Vân Cảnh ra ngoài chạy bộ vừa bước vào cửa nhà. 
Mẹ Tô nhìn hai bên tóc mai Tô Vân Cảnh nhễ nhại mồ hôi: “Vừa mới sáng ra con đi đâu vậy? Chạy bộ à?” 
“Dạ, buổi sáng ngủ không được nên ra ngoài chạy một vòng.” Tô Vân Cảnh ngửi được mùi thơm của bánh hành, nhịn không được mà hít một hơi thật sâu: “Thơm quá.” 
Mấy chục năm không được ăn rồi, không ngờ vẫn còn cơ hội được ăn bánh hành mẹ cậu làm lần nữa, thậm chí còn được quay về thế giới hiện thực, gặp được ba mẹ mình. 
Hệ thống xuyên sách không hề lừa Tô Vân Cảnh, nó thật sự cho cậu được ở lại thế giới tiểu thuyết trải qua sinh lão bệnh tử. 
Sau khi qua đời, Tô Vân Cảnh quay lại không gian hệ thống, hệ thống xuyên sách nói cậu đã hoàn thành nhiệm vụ, có thể cho cậu thêm một giải thưởng tặng kèm nữa. 
Lúc lần thứ hai xuyên sách, Tô Vân Cảnh từng hỏi hệ thống sau khi hoàn thành nhiệm vụ có được thưởng gì không, đối phương nói rằng sẽ xin cấp trên giúp cậu, nhưng không ngờ hệ thống xưa nay vẫn luôn không đáng tin vậy mà thật sự đã xin được. 
Phần thưởng của Tô Vân Cảnh chính là có thể quay về thế giới hiện thực. 
Có thể quay về được đương nhiên là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-con-co-the-cuu-van-mot-chut-khong/2322257/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.