Buổi tối hôm nay Tống Văn Thiến cán bột làm mì sợi, nước dùng là nước luộc gà nấu già.
Buổi tối mấy hôm gần đây, Tô Vân Cảnh hay ho khan. Để bồi bổ thân thể cho cậu, Tống Văn Thiến nấu canh gà trong ba giờ.
Thịt gà mái già được xé nhỏ, thêm chút nấm hương thái mỏng, xào thơm lừng.
Phó Hàn Chu không thích gừng, trong nước lèo ngoại trừ mùi thơm nhàn nhạt thì vẫn có mùi gừng không xóa đi được. Đến nỗi hắn ăn mà nhíu chặt mày.
"Nấu canh gà thì phải thêm gừng, gừng có thể khử mùi tanh, cậu cho vào bát nhiều thứ hơn thì có thể trung hòa bớt mùi gừng đi đó." Tô Vân Cảnh cho hết thịt gà xào nấm hương trong đĩa vào bát hắn.
Nước lèo cho ít muối nên mùi gừng mới đậm như vậy.
Phó Hàn Chu rũ mắt nhìn nấm hương, thịt gà được thêm vào trong chén, thần sắc không rõ.
"Hôm nay cô nhi viện quét dọn chỗ ở của chúng ta một lượt, bắt được vài con chuột."
Phó Hàn Chu đột nhiên nói.
Tô Vân Cảnh:....
Lúc ăn cơm nói chuyện này có ổn không?
"Vậy không phải tốt sao?" Tô Vân Cảnh sử dụng chiến thuật có lệ cho qua.
Cậu vừa mới ăn cơm chiều xong, dà dày còn đang tiêu hóa, thật sự không muốn nói đến chuột với Phó Hàn Chu.
"Việc này có liên quan đến cậu không?" Đôi mắt đen kịt của Phó Hàn Chu nhìn vào cậu.
Tô Vân Cảnh sửng sốt, không biết tại sao Phó Hàn Chu lại có suy đoán như vậy.
Sau khi nhận được "quà tặng đặc biệt" của Phó Hàn Chu, ngày nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-con-co-the-cap-cuu-mot-chut/170920/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.