Kỵ sĩ trưởng nhìn Đỗ Cửu hai mắt tỏa sáng dường như có thể nhào lên bất cứ lúc nào trước mặt hắn, có cảm giác rất bất lực khi công sức dạy dỗ của mình đều là đàn gảy tai trâu.
"Cậu nghĩ cả đêm mà chỉ nghĩ ra cái này?"
"Đúng vậy." Đỗ Cửu gật đầu thật mạnh, vẻ mặt nghiêm túc bày tỏ bản thân không hề nói đùa, "Dù sao ta cũng không thể học được ma pháp, lại càng không thể luyện võ, chi bằng mỗi ngày đều vui vẻ hưởng thụ cuộc sống cho rồi, mà hiện giờ thì sao nào, mỗi khi nhìn thấy ngươi ta sẽ lập tức thấy rất vui vẻ, nếu ngươi đồng ý lên giường với ta ta lại càng vui vẻ hơn, chuyện vui như vậy thì dĩ nhiên là muốn làm mỗi ngày rồi."
Y thật lòng nghĩ thế, y không thể tu luyện nên đã định sẵn rằng tuổi thọ chỉ như người thường, thậm chí có khi còn không bằng được, nếu cuộc đời ngắn ngủi thì cớ gì không tranh thủ tìm vui.
Y không hiểu thế nào là thích thế nào là yêu, chưa ai từng dạy y cả, hoặc nói đúng hơn là chưa ai có thể khiến y cảm nhận được hai điều trên, nếu nói mê luyến cơ bắp cường tráng cũng được tính thì đúng là y đã nếm qua không ít.
Nhưng y vẫn cảm thấy mình đối với kỵ sĩ trưởng khác hẳn, quan tâm đặc biệt mê muội khác thường, những kẻ trước kia dù có cường tráng hàng to xài tốt thế nào đi nữa cũng không khiến y mê mẩn như vậy, tới nỗi mọi lúc mọi nơi đều muốn cưỡi hắn, chỉ ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-coi-cac-nguoi-nhu-anh-em/646088/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.