Trước giờ dáng vẻ của Hắc thành chủ vẫn luôn ôn tồn lễ độ trời quang trăng sáng, mà lúc này đây cuối cùng cũng không kìm được nữa phải biến sắc, nếu buộc phải diễn tả thì chắc hẳn là "Chết mẹ cho nhanh." 
Hắn khó khăn cất lời: "Bạch huynh hiểu lầm rồi, ta với Nguyên huynh không phải như ngươi nghĩ đâu, chỉ là thấy hợp tính nhau mà thôi, huống hồ gì Nguyên huynh đã cưới vợ sinh con từ lâu." 
Hóa ra là đơn phương tương tư yêu thầm à, Đỗ Cửu tỏ vẻ đã hiểu, ánh mắt nhìn Hắc thành chủ chan chứa mấy phần thương hại, vẻ mặt ta hiểu nhưng ta không nói toạc ra: "Ta hiểu rồi." 
Ngươi hiểu cái gì hả?! Ngươi không hiểu! Hắc thành chủ cạn lời, hiếm thấy Bạch thành chủ có vẻ mặt khác nhưng ai biết được là vào tình huống này chứ. 
Hắn bất đắc dĩ nói: "Ta và Nguyên huynh thật sự không phải như ngươi nghĩ đâu..." 
"Ừm." Đỗ Cửu không mặn không nhạt đáp lại, ngươi bảo không phải thì cứ cho là không phải đi, dù sao y cho rằng phải là được, hợp từ thơ ca cho tới triết học đời sống mà còn bảo không phải, ai tin nổi chứ, hơn nữa trước kia cũng chưa từng nghe nói Hắc thành chủ có sở thích này, Nguyên Nhất xuất hiện xong lại có ngay, không liên quan mới là lạ. 
Hắc thành chủ bị nghẹn bởi một tiếng ừm này của y, trong giây lát không biết nên giải thích thế nào. 
Mà dáng vẻ này của hắn trong mắt Đỗ Cửu được tự động hiểu thành vì bị vạch trần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-coi-cac-nguoi-nhu-anh-em/3187055/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.