*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Rangg
Bởi vì Lâm Thuật Nhất quên kịch bản nên cảnh mặt trời mọc cuối cùng cũng vẫn bị mất.
Phía sau máy giám sát, Chiêu Tịch ném kịch bản nói: "Để cho Lâm Thuật Nhất lập tức cuốn gói cút đi!"
"Cút cái rắm gì hả? Mơ tưởng hão huyền."
Ngụy Tây Diên xoay màn hình về phía trước, cũng bế tắc, "Bây giờ muốn tiếp tục cũng không được, ánh sáng không đúng."
Đạo diễn chấp hành lại gần, yếu ớt đề nghị: "Nếu không.... để cho hậu kỳ chỉnh sửa thử?"
Chiêu Tịch cả giận nói: "Chỉnh cái đầu ấy mà chỉnh! Có thể chỉnh thì tôi đã trực tiếp đổi người khác tới diễn, rồi kêu hậu kỳ chế tác ghép đầu cái tên họ Lâm kia vào rồi, thế không phải tốt hơn à?"
Đạo diễn chấp hành:.... Cái này còn không phải là chỉnh cái đầu sao QAQ.
Ngụy Tây Diên nói: "Quả thật không được. Hậu kỳ làm mất âm thanh rồi đem lời kịch của hắn ghép vào đi."
"Anh cho là khán giả bị mù à? Âm thanh với hình ảnh không đồng nhất, ai mà không nhìn ra?"
Cái này không được, cái kia cũng không được.
Hắn đi tới chỗ cái ghế rồi ngã lên, đem tóc phía sau gạt bỏ, "Vậy chịu rồi, ngày mai chụp lại thôi."
Cảnh mặt trời mọc đặc biệt như thế, bị hỏng một chút thì hình ảnh trước sau đều không đồng nhất rồi. Ánh sáng, bối cảnh, thậm chí là nhân vật cũng hỏng hết. Mọi thứ đều không thể tiếp tục được.
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-ve-dep-vo-bien/922948/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.