“Dạy hư em đi,” Trình Hề nói: “Em muốn hút thuốc.”
Đào Thời Diên giả vờ không hiểu, anh nhíu mày: “Cậu lặp lại lần nữa?”
Trình Hề lặp lại: “Em nói em muốn hút thuốc.”
“Rầm ——”
Một giây sau, cánh cửa mạnh mẽ đóng lại, trên hành lang vắng vẻ chỉ còn lại tiếng vang vọng ‘ong ong’.
Thần kinh bị cồn làm tê liệt nên chẳng nhạy bén chút nào, đứng đó một lúc lâu Trình Hề mới hiểu vừa có chuyện gì xảy ra.
Đào Thời Diên không chỉ không cho cậu vào, mà còn mặt nặng mày nhẹ với cậu.
—— Chời má, Đào Thời Diên keo kiệt ghê í! Xin điếu thuốc thôi mà, có cần phải vậy không?
Oán thầm với cánh cửa mấy câu, Trình Hề đút hai tay vào túi, định giả vờ như mình không bị người ta đóng sầm cửa trước mặt mà rời đi. Vừa xoay người, bỗng nhiên có người kéo mũ áo hoodie của cậu lại, làm cậu không thể bước đi được.
Quay đầu lại, không biết Đào Thời Diên đã ra đây từ lúc nào, anh lạnh lùng phun ra hai chữ: “Vào đây.”
Cho dù uống say, Trình Hề cũng cảm nhận được người này đang giận, cậu mơ mơ màng màng bước vào phòng.
Đào Thời Diên không hỏi thăm cậu, mà ngồi xuống sô pha. Cằm chỉ về phía chỗ trống trước mặt mình, lại phun ra hai chữ: “Đứng đây.”
Trình Hề chưa thấy dáng vẻ này của Đào Thời Diên bao giờ, nên tự nhiên cảm thấy hơi sợ, cậu dịch chầm chậm về phía sô pha, cuối cùng cũng đứng ở vị trí mà Đào Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-o-chung-voi-anh-khong/1885918/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.