Nhận được cam kết từ thuốc ngủ hình người của mình, Trình Hề yên tâm về nước.
Về đến nhà đã là 2h sáng, tiếc là ông trời cũng chẳng thèm quan tâm đến việc cậu về muộn, làm cậu mệt nhọc, nhưng lại không cho cậu một giấc ngủ để nghỉ ngơi.
Đêm đầu tiên rời xa Đào Thời Diên, cậu mở to mắt cả một đêm.
Người ta thường nói do kiệm nhập xa dịch, do xa nhập kiệm nan*, mấy ngày trước ngủ vừa say vừa ngon, hôm nay lại phải quyết chiến đến hừng đông, Trình Hề tự nhiên hơi nhớ… ekip chương trình《Hành trình》.
(*Do kiệm nhập xa dịch, do xa nhập kiệm nan “由俭入奢易, 由奢入俭难”: Câu trên xuất phát từ quyển “Tư Trị thông giám” mục “Huấn Kiệm thị khang” của Tư Mã Quang, một nhà sử học, học giả, thừa tướng thời Tống. Ý muốn nói từ cuộc sống tiết kiệm, giản dị chuyển sang cuộc sống xa hoa giàu có thì tương đối dễ dàng đơn giản, nhưng đã sống cuộc sống xa hoa giàu có rồi mà chuyển về cuộc sống tiết kiệm thì khá khó khăn)
Muốn quay lại quá.
Tối qua Triệu Tiểu Đào nói 9h đón cậu tới công ty, Trình Hề lăn qua lộn lại trên giường, càng lăn lộn càng thấy buồn chán, thầm nghĩ chẳng thà dùng thời gian này khắc sâu hình tượng fan của mình.
Cậu mở wechat ra, khung trò chuyện với Đào Thời Diên vẫn chưa bị đẩy xuống.
Gửi xong, cậu nhìn chằm chằm màn hình.
Nhìn chằm chằm đến mức viền mắt nhức mỏi, nhưng vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Hứ, tên khốn kiếp, đã hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-o-chung-voi-anh-khong/1885907/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.