May mà Trình Hề té không nặng lắm, nên nghỉ ngơi một lát là đã dịu đi nhiều. Đào Thời Diên tháo mảnh vải bịt trên mắt cậu ra, dẫn cậu đi xuống lầu, tất cả khách mời đều đang nhốn nháo ầm ĩ, đạo diễn Lưu mỉm cười tuyên bố nhiệm vụ “Đại giá” kết thúc mỹ mãn.
Ngoài ra, hôm nay không còn nhiệm vụ nào khác. Mấy vị khách mời căng thẳng cả một buổi sáng leo hết lên xe của đạo diễn Lưu, nhao nhao muốn xem lại cảnh quay ban nãy.
Quả nhiên, loại nhiệm vụ khác người này khá thú vị, mọi người đều ôm bụng cười:
“Hahahaha Tử Hàn bị chó rượt chạy gần ba dặm, ơ đến giờ cậu ấy vẫn chưa về này, đạo diễn Lưu chú cử xe đi đón chưa?”
“Lệ Sơ rất có thiên phú diễn người đàn bà chanh chua đó, sau này có thể thử mấy vai kiểu đó nhé… cô đừng đánh tôi!”
“Dáng vẻ bị dọa ngốc của Tiểu Bạch đáng yêu quá, thật là làm người ta thương yêu… Má ơi, chị Ý, một đá này của chị ngầu quá đi, tên giàu có ở trong vùng oan ức chưa kìa.”
“A a a a —— A a a a a ——”
Bị một trận ma âm làm suýt chút nữa rách màng nhĩ, Thẩm Ý che tai lại nói: “Lệ Sơ, em làm gì thế!”
Hứa Lệ Sơ ríu rít: “Thầy Đào đẹp trai quá, dáng vẻ ảnh dẫn vệ binh ra cực kỳ giống phim điệp viên.”
“Đúng đúng đúng chị cũng thấy đẹp trai,” Thẩm Ý điên cuồng gật đầu: “Nhưng mà ekip chương trình sắp xếp chẳng hợp lý chút nào, đâu có ai dùng người làm vườn canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-o-chung-voi-anh-khong/150119/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.