Giọng Đào Thời Diên không lớn, nhưng vừa nghe thấy lời anh nói, đám paparazzi thật sự ngoan ngoãn rời đi.
Bầu không khí khôi phục lại sự trong lành, Trình Hề khựng lại mấy giây, rồi mới hiểu ra câu “Tiếp đón tôi không cần nhiệt tình như vậy” của Đào Thời Diên là có ý gì.
Trong phòng chờ, cậu từng kiêu căng buông lời “Em đón cha em còn không nhiệt tình như vậy”,
Mà ban nãy hình như cậu thật sự… va vào lồng ngực Đào Thời Diên rất ‘nhiệt tình’.
Đệt mợ.
Thù dai ghê.
Mùi thơm của gỗ vẫn vương vấn quanh người, Trình Hề dùng tay ra sức quạt quạt, nhưng không xua tan hết được. Cậu tức giận định miệng phun hương thơm, ai ngờ quay đầu lại thì nhìn thấy Đào Thời Diên đang im lặng nghe nhân viên soát vé nói chuyện, vẻ mặt thờ ơ, giống như kiểu cái người ban nãy muốn “làm cha” không phải là mình vậy.
(Miệng phun hương thơm (口吐芬芳) – chửi thề khiến người nghe cảm thấy bị sỉ nhục hoặc xúc phạm.)
Việc chửi bới đột ngột bị kìm lại, Trình Hề thực sự nghẹn đến tận cổ.
Lúc này Triệu Tiểu Đào cũng kịp phản ứng lại, anh ta thở dài nói: “Cmn đẹp trai vãi! Trước đây anh nghe nói ảnh đế Đào có bối cảnh thâm sâu, bên truyền thông không dám trêu vào anh ta, không ngờ lại là thật!”
Trình Hề trừng Triệu Tiểu Đào, rồi tiếp tục đi về phía cửa lên máy bay: “Tìm vé máy bay cầm sẵn luôn đi, đỡ tốn thời gian.”
“Anh chuẩn bị từ trước rồi… ơ, cậu nóng lắm à?”
Trình Hề: “?”
“Tai cậu hơi đỏ, không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-o-chung-voi-anh-khong/150112/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.