129.
Hơi thở của Đề Bảo có hơi bất ổn, cãi bướng lại: “Đậu má, anh nói linh tinh gì đấy, em trai em còn nhỏ thế mà.”
“Kéo trứng(*) ai cơ?” Hạ Liêu mỉm cười, cắn vành tai y: “Của em à?”
(*Ở đây là chơi chữ đồng âm khác nghĩa. Đề Bảo nói chữ 扯淡 nghĩa là nói linh tinh, không có căn cứ, còn Hạ Liêu là 扯蛋. Chữ 淡 và 蛋 đều đọc là dàn.)
“Khoan đã.” Đề Bảo hãm phanh xe: “Em gọi cho Cảnh Minh cái đã.”
Tay Hạ Liêu vẫn không dừng, gã thấp giọng uy hiếp: “Trước mặt người đàn ông của mình mà em còn gọi điện cho thằng khác, em muốn làm gì?”
“Cút.”
Đề Bảo đã quen cái thói hung hãn của người này rồi. Trước khi tình thế mất khống chế thì gửi ngay một tin nhắn cho Cảnh Minh: Em trai tôi đã bước vào kỳ động dục, nó không biết gì cả, cậu dạy nó đi.
Y biết Cảnh Minh sẽ không ngồi dưng mặc kệ.
130.
Khi Cảnh Minh nhận được tin nhắn của Đề Bảo thì hắn đã ngồi im trên giường được năm phút. Một khắc ấy khi đọc được dòng kí tự nọ, suy nghĩ đầu tiên của Cảnh Minh là ủa chẳng hiểu mô tê gì cả, sau đó là thấy rối bời.
Có lẽ còn có cả sự hưng phấn bị lờ đi hết sức.
Ngay lúc này đây, hắn không muốn có bất kỳ một sự tiếp xúc gần gũi nào hơn với Đề Hồ, chứ đừng nói đến loại tiếp xúc riêng tư này. Hắn vẫn chưa hiểu rõ được tại sao mình cứ YY về Đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-nuot-dau-ngai-khong-a/2457872/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.