Minh Triết trưởng thành sớm nên không phải cậu bé không biết làm thế nào để tự cứu mình, mà là đã từ bỏ việc báo cảnh sát.
Cậu bé sợ rằng sau khi báo cảnh sát, không chỉ chú Lưu sẽ ngồi tù mà ba mẹ cũng vậy.
Ba mẹ hoàn toàn không cần cậu bé, sinh ra cậu bé đơn thuần chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi. Chẳng ai hoan nghênh sự ra đời của Minh Triết cả, sự ngoan ngoãn và hiểu chuyện của cậu bé ở trong mắt bọn họ lại là trầm lắng và u ám.
Còn chú Lưu được tặng một bao cát nhỏ miễn phí.
Ai cũng đạt được điều mình muốn, hai bên gia đình đều rất vui vẻ.
Minh Triết rất dễ nuôi, chú Lưu ăn cơm sẽ chia cho cậu bé một miếng, chỉ cần không đói chết là được.
Hiện tại là chín năm giáo dục bắt buộc, đi học không tốn tiền. Minh Triết không có bữa ăn cố định, cậu bé mang theo một ít đồ ăn sáng cho bữa trưa.
Chú Lưu không cho cậu bé tiền, cậu bé bèn tự đi nhặt văn phòng phẩm và sách bài tập trong thùng rác.
Trong kế hoạch của chú Lưu, Minh Triết không cần học cấp ba, tròn mười sáu tuổi thì đi ra ngoài làm công.
Đứa nhỏ vô cùng hiểu chuyện, nuôi nó còn dễ hơn nuôi một con chó nữa. Không những không tốn tiền mà còn có thể kiếm được một khoản nhỏ sau vài năm.
Minh Triết rất thông minh, cậu bé đoán được hết tâm tư của người lớn.
Những nắm đấm to lớn nện lên người cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-lam-gi-chu-toi-co-phai-con-nguoi-dau/1982724/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.