Lo lắng của các anh
Các anh lo lắng hỏi: Sáu… Mấy hôm nay em có khỏe không?
Tôi: Dạ? *nhai nhai*
Các anh: … Em có muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút không?
Tôi: … *nhai nhai* Các anh rốt cuộc muốn hỏi gì thế?
Các anh: Em có thể…
Tôi:!!!!! Các anh lo bậy rồi! Em… em là con trai nha! *nhai nhai*
Các anh: Vậy sao em ăn ô mai luôn miệng vậy?
Tôi: … *nhai nhai nhai nhai*
Lời tác giả:
Không có thời gian viết mỗi ngày, thôi thì viết vài dòng để duy trì vậy… Chương này xem như lời chúc mọi người năm mới an lành hạnh phúc~.
P/S: Tiểu kịch trường là dựa theo câu chuyện có thật~
1. Phòng mới
Hóa ra kết cấu cũng không có thay đổi nhiều lắm, nhưng thật may là rộng rãi hơn một chút, từng phòng đều phù hợp với cuộc sống hiện tại.
Nhất là trần nhà, trần nhà được nâng lên siêu cao! Nhưng vì muốn phòng ngủ rộng ra một chút mà gian để đồ linh tinh và phòng khách lại hơi thấp… Anh Cả chỉ thiếu 5cm nữa là đụng đỉnh rồi.
Theo như lời mấy anh nói, cha mẹ vốn không cao, cha 1 mét 70, mẹ lại càng nhỏ xinh, cao nhất chỉ đến 1 mét 55. Mấy anh là giống ông ngoại, ông cao đến 1 mét 90, còn bà ngoại cũng là 1 mét 70, đối với ngày đó là đại khổng lồ luôn…
Nhân lúc sửa nhà, liền nâng trần nhà lên 2.5 thước.
A Duy cười nói dù sao mấy anh ai cũng cao to!
Hai phòng hai bên, bên phải sẽ trở thành phòng làm việc của tôi, bên trái là thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-nam-lao-chong/1526692/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.