Sau bữa tối, tôi và các anh có trò chuyện vài câu, tôi chỉ nói mình đi chơi giải sầu, cũng không nói gì nhiều.
Thật ra thì anh Hai đã kể lại tình huống thật sự trước đó cho bọn họ nghe rồi.
Anh Cả Lâm Chí Uy năm nay 34 tuổi, cao nhất trong năm anh em, 193 cm.
Anh Hai Lâm Chí Vũ, 32 tuổi, cao 188 cm.
Anh Ba Lâm Chí Anh, 30 tuổi, cao 190 cm.
Anh Tư Lâm Chí Dũng, 28 tuổi, cao 189 cm.
Anh Năm Lâm Chí Hằng, 26 tuổi, cao 187 cm.
Tôi cao 175 cm, đã tính là cao nếu so với người bình thường, nhưng so với họ lại thành ra nhỏ con.
Hỏi tuổi của tôi xong, anh Cả liền đồng ý với đề nghị của anh Ba: để tôi xưng hô với bọn họ dựa theo thứ tự.
Cha mẹ nhà họ Lâm qua đời đã lâu, anh Cả sớm phải vào nội thành tìm việc, không ngờ gặp phải ông chủ tệ bạc nên mới phải về nhà làm ruộng.
Nơi này khi xưa vốn có mười nhà, song vài năm trở lại đây đều dọn đến thôn nhỏ hoặc nơi khác để phát triển.
Đất ấy họ bỏ hoang cũng không làm gì, đều tặng lại cho các anh.
Hai năm này ở đây chỉ có nhà họ Lâm, không có người nào nữa.
Bởi vì cha mẹ mất sớm, mọi người cũng giống anh Cả học đến trung học, nhưng chỉ học được một năm mà thôi, năm thứ hai sau khi cha mẹ qua đời, bọn họ vì miếng cơm manh áo đành phải từ bỏ việc học.
Trò chuyện mãi đến hơn chín giờ, các anh có thói quen ngủ sớm, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-nam-lao-chong/1526671/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.