( lễ cưới)
Hà Nại trốn ở phía sau hậu đài, vén màn lén nhìn ra ngoài, cậu đang vô cùng căng thẳng, không ngừng sửa sang lại tóc và y phục của mình, hơn nữa vì căng thẳng thái quá mà đi chung quanh tìm Tôn Hối, đứng bên cạnh Tôn Hối, cậu mới cảm thấy an tâm được một chút.
Này lục tục đi vào phòng ăn có hơn trăm mấy người, tất cả Hà Nại đều không quen biết, trong đó có người nhìn qua vô cùng hung dữ, tuy Tôn Hối nói cha mẹ anh đã mất từ lâu rồi, nhưng nhà anh là gia tộc lớn, thân thích tương đối nhiều, hơn nữa bạn bè nhất định phải mời.
Tô Học thì vội vàng sắp xếp chỗ ngồi cho khách, còn Hà Tiêu ngồi ở trước cửa thu tiền lì xì.
Tôn Hối thì ở phía sau hậu đài cùng người chủ trì buổi lễ sắp xếp chương trình, Hà Nại lại giống như bao quần áo nhỏ theo anh chạy tới chạy lui. Không lâu lắm, Tôn Hối nhìn đồng hồ, cầm tay Hà Nại nói: "Ông nội của anh bọn họ sắp đến rồi, chúng ta mau đi ra cửa."
"Ừm." Hà Nại nặng nề gật gật đầu.
Đến cửa, những người mới tới đều cùng Tôn Hối và Hà Nại chào hỏi nhiệt tình. Tôn Hối cười híp mắt đáp lời, Hà Nại ngược lại rất căng thẳng, chờ những người đó đi rồi, cậu kéo góc áo Tôn Hối, nhỏ giọng hỏi: "Người nhà của anh không thèm để ý sao? Sao lại tới nhiều như vậy..."
"Ông nội anh còn không thèm để ý. Bọn họ ai dám ý kiến." Tôn Hối cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-muon-be-cong-cau-dau/2354236/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.