Thực ra cũng không trách mấy thiếu niên này kích động đến vậy, những ngày qua họ đã có trải nghiệm thực tế. Thấy ông chủ Hồ Minh Huyên do dự mãi mà không đưa ra câu trả lời chính xác, ai nấy đều sốt ruột. Vừa lo lắng sách đã bán hết, vừa không kìm được mà mô tả chi tiết hơn.
"Cuốn là do bạn chúng cháu mua. Lúc đó nó còn than phiền với chúng cháu là cuốn sách này vừa mắc vừa khó coi, những nội dung về tu chân đọc chẳng hiểu gì, bị chúng cháu cười nhạo một trận. Thế là nó nổi máu cứng đầu lên, nói nhất định phải đọc cho đủ tám mươi mốt ngày, kiếm lại tiền mua sách, dù không đọc nổi cũng phải dùng làm sách ru ngủ trước khi đi ngủ.
Kết quả ông chủ đoán xem? Mấy hôm trước trường cháu tổ chức hội thao, mỗi học sinh trong lớp đều phải tham gia. Cậu ấy đăng ký muộn nên chỉ có thể tham gia chạy đường dài 5000 mét. Cái này mà không có luyện tập chuyên môn thì chết người đấy. Cậu ấy đã tính chạy được nửa đường thì bỏ cuộc rồi, ai ngờ càng chạy lại càng vào guồng, không chỉ vượt qua học sinh chuyên chạy đường dài của trường cháu, mà còn vô tình phá kỷ lục của thành phố. Bây giờ huấn luyện viên của tỉnh đang chặn ở cửa nhà cậu ấy rồi..."
"Còn cuốn là do một người bạn của mẹ cháu vô tình mua được ở tiệm của chú. Dì này trước đây cháu thường xuyên nghe mẹ cháu kể, nghe nói là một sát thủ nhà bếp, món ăn kinh dị do dì nấu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-toa-nha-o-que/4676619/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.