Trương Thành Quân vừa ngân nga bài hát vừa về đến nhà, tay xách một chiếc túi nhựa trong mờ, đồ bên trong trông khá nặng, lờ mờ nhìn thấy hình dáng một khối lớn nhô ra.
Vợ chú là Ứng Lan nghe tiếng động liền ló đầu ra từ nhà bếp, rất nhanh phát hiện chiếc túi nhựa trong tay chú, nói: "Lão Trương anh về rồi à, trong túi đựng gì thế, anh vừa ra ngoài là để mua thứ này sao?"
"Ối, cái này đâu phải anh mua." - Trương Thành Quân thay dép lê bước vào, đặt chiếc túi lên bàn trà, rồi nằm phịch xuống ghế sofa.
"Lão Hứa anh biết đó, hai vợ chồng họ không phải mới về quê hai hôm trước sao, về thì có mang ít đồ ăn. Anh đến quán họ cũng tình cờ, đúng lúc gặp họ đang phát đồ cho nhân viên ăn, cũng cho anh hai gói, hình như gọi là bánh nướng kẹp thịt thăn' gì đó, em có muốn ăn không, hay lát nữa chúng ta hâm nóng một cái thử xem mùi vị thế nào?"
Lúc nhận lấy, tuy chú cũng cảm ơn Hứa Quân và Khang Kim Phượng, nhưng nói thật chú cũng không quá để tâm đến món ăn này.
Trương Thành Quân tự nhận bao nhiêu năm nay cũng đã ăn không ít đồ ngon rồi, ít nhiều cũng coi là một chuyên gia ẩm thực không chuyên rồi. Một món ăn mua từ cái xó xỉnh thôn quê đó, nghĩ bụng dù có ngon đến mấy cũng không thể ngon đến mức khoa trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-toa-nha-o-que/4676561/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.