“Ba ơi, trưa mình ăn ở đây thật à? Nhưng con để ý rồi, chỗ này chẳng phải chỉ bán bữa sáng thôi sao… Nhưng mà, không thể phủ nhận, mấy món họ cầm trên tay trông thơm quá, sữa đậu nành nhìn thôi cũng khát nữa.”
Ba của Hứa Đa Đa tên là Hứa Quân. Sau khi ngồi xuống, ông lặng lẽ đảo mắt quan sát khắp đại sảnh, rồi thấp giọng bày tỏ sự nghi hoặc với cha mình.
Nếu như ánh mắt ông không cứ chốc chốc lại liếc sang đồ ăn trên tay người khác, thì sự nghi hoặc này có lẽ sẽ đáng tin hơn đôi chút.
Nỗi lo của Hứa Đa Đa lúc trước không phải không có lý. Quả thật vợ chồng Hứa Quân đến vào đúng lúc Ngự Thiện Phòng vừa kết thúc bán đồ ăn sáng, dù có muốn mua hai cái bánh nướng kẹp thịt thăn để nếm thử cũng không thể.
Nguyên liệu cho bữa sáng đã bán sạch sành sanh, đầu bếp Vương cũng đang dọn dẹp bếp núc, nghỉ ngơi chốc lát rồi sẽ bắt tay chuẩn bị bữa trưa.
Muốn hỏi mượn chút đồ ăn thừa của khách khác?
Đùa à, nếu ông dám hỏi câu đó, đảm bảo khách kia sẽ diễn luôn cho ông xem thuật ảo diệu, bánh kẹp thịt biến mất trong 10 giây!
Ông tưởng tôi mua nhiều vậy là vì rộng rãi chắc? Tôi ăn còn chẳng đủ nữa là, sao có thể bán cho người khác chứ!
May mà Hứa Quân vẫn còn lý trí, không làm ra hành động l* m*ng như thế.
Nghe con trai nói, ông cụ Hứa không khách khí mà trợn mắt liếc ông một cái, nói: 
“Cặp mắt kia trên mặt con là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-toa-nha-o-que/4676544/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.