【Lễ cảm ơn của Vương Phú Quý: Gói kinh nghiệm chọn nguyên liệu 50 năm. Sau khi xác nhận học, người chơi sẽ trở thành cao thủ mua nguyên liệu, dùng kỹ năng chọn đồ cực tinh vi để xưng bá chợ thực phẩm!】
Hứa Hoan: 0_0 
Hứa Hoan: !!! 
Tuy có chút cảm giác mơ hồ như bị “dắt mũi”, nhưng Hứa Hoan vốn thoáng tính, cảm thấy phần thưởng này cũng khá ổn, nên lấy quả cầu ánh sáng đang phát ra ánh sáng nhè nhẹ từ ba lô trò chơi ra rồi chọn “sử dụng”.
Quả cầu ánh sáng rời khỏi tay cậu, nhanh chóng phóng to, như mật ong tan trong nước ấm, lơ lửng trôi lên đầu.
Đầu hơi choáng một chút, nhưng ngay sau đó lại có một cảm giác sáng suốt chưa từng có. Vô số kiến thức liên quan đến việc chọn rau, mua thịt ào ào tràn vào đầu cậu. Cảm giác hơi căng, nhưng không đau.
Khoảng năm phút sau, cảm giác “trên đỉnh đầu có sét đánh” ấy mới từ từ tiêu tán.
Tắm mình trong ánh sáng tri thức, Hứa Hoan cảm thấy cả người được nâng cấp.
Cậu thầm nghĩ: Bây giờ mình mạnh quá!
Vương Ngự Trù không thấy quả cầu ánh sáng kia, nhưng thông qua nét mặt và phản ứng của Hứa Hoan thì cũng đoán được phần nào, chỉ gật đầu như thể đã lường trước.
Chờ Hứa Hoan “tiêu hóa” xong, ông mới giải thích:
“Hôm qua sau khi ký hợp đồng thuê nhà với cháu, có một giọng nói quái dị hỏi ta có đồng ý truyền lại kỹ năng nấu ăn của mình cho cháu không. Nếu đồng ý thì từ tháng thứ hai có thể khấu trừ một phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-toa-nha-o-que/4676515/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.