Cái Tuệ nhà nó ở gần trường nên không đi học cùng chúng tôi. Mà con này tôi chẳng hiểu sao nhà gần trường mà nó đi học sớm thế,luôn là đứa đến sớm nhất lớp. Nếu tôi là nó chắc tôi ngủ đến bao giờ vào lớp thì thôi mất. Đợt này trường tôi phạt nghiêm cái khoản đi học muộn nên cứ sáu rưỡi là tôi lại nhấc đít khỏi giường. Buồn nẫu ruột luôn.
Tôi làm xong tất cả mọi việc thì ngồi trong phòng chờ thằng trời đánh đến gọi đi học chung. Nhưng thằng này hôm nay bị làm sao ý. Nó vẫn tự tiện mở cửa ban công phòng tôi như bình thường, bước vào phòng, nụ cười nó tắt ngúm. Rồi nó đóng cửa cái rầm, trèo tót về nhà. Tôi chẳng hiểu gì cả, tưởng sáng nó chưa đi đái nên về đi thôi. Nhưng chẳng như tôi nghĩ, nó quay lại cầm trên tay cái áo mưa. Tôi nhìn ra bầu trời trong xanh, hỏi nó.
- Hôm nay có mưa đâu mà mày mang áo mưa.
- Hôm nay mày dậy sớm thế này tí chắc chắn có bão.
Tôi ném nguyên cái gối vào mặt nó, nó lại nhìn tôi cười hì hì, nhìn chỉ muốn đấm cho phọt máu.
***
Vừa đến lớp thì đã nghe bạn Như với bạn Hoa cãi nhau um tỏi, và người được nói đến trong câu truyện thì chắc chắn là bạn Thế Anh rồi. Tôi chẳng hiểu sao chúng nó cứ điên vì cái thằng thần kinh này nhỉ? Thiếu gì thằng còn tốt hơn nó gấp trăm vạn lần. Nhân vật chính của chúng ta thì thản nhiên ngồi vào chỗ, đem sách ra đọc cho tri thức. Hai nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-thang-ban-than/60998/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.