CẢNH BÁO: CHƯƠNG NÀY CÓ CẢNH H, ĐỀ NGHỊ CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC!
- Nhi, cho anh, được không?
- Em xin lỗi, em chưa sẵn sàng.
Tôi nghe tiếng anh thở dài.
- Ừ, thôi, ngủ đi.
...
Tôi và anh ngủ chung thì chỉ đơn giản là ngủ chung, anh chỉ ôm tôi, và ngủ. Hôm nay anh nằm quay lưng lại với tôi, không còn cái siết tay hằng đêm nữa, tôi thấy trống trải, thiếu thiếu cái hành động đã quen thuộc trong suốt nhiều năm...
Tôi và anh đưa Hà Anh về nhà ông bà nội ăn cơm. Ông bà thương nó lắm, lần nào cháu về cũng tíu ta tíu tít hết cả. Dạo gần đây, ông bà cứ thúc giục, khuyên nhủ tôi sinh thêm một đứa con trai cho vui cửa vui nhà.
- Mẹ không biết đâu đấy, tháng sau không có gì là chết với mẹ.
Anh nhíu mày, nói với mẹ.
- Không được, con bận lắm, có Hà Anh là vui cửa vui nhà rồi.
- Ơ cái thằng này, vớ vẩn, có một mình con bé chơi cũng chán, không phải lo, không chăm được mang về đây mẹ chăm cho.
Làm như tôi là cái máy đẻ không bằng ý. Kiểu muốn đẻ nhét tiền là lòi ra ngay. Ừ thì mẹ tôi cứ nói vậy, anh chỉ giấu giấu diếm diếm bao che cho tôi, nào ai biết tất cả là lỗi của tôi. Tôi chưa sẵn sàng làm điều ấy.
*****
Gần tám giờ chúng tôi về. Hà Anh ngồi ghế sau với tôi.
- Mẹ ơi mẹ cho Đậu em trai nhé, chơi một mình thì buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-thang-ban-than/2156190/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.