Sau khi Hoàng Đan kêu xong tiếng cậu kia, Nhiếp Văn Viễn chỉ ngước đầu lên một cái rồi quay lại tiếp tục xem TV.
Trong TV Tiểu Yến Tử đang vượt nóc băng tường, quậy cho hoàng cung gà bay chó sủa, thái giám ré lên kêu một tiếng hoàng thượng giá lâm, Lệnh phi nương nương giá lâm, cặp mắt to của cô ấy lập tức gian xảo chuyển một cái, thân hình rất nhanh nhẹn vèo một cái tránh vào bên trong ngọn núi giả.
Hoàng thượng tức giận đến muốn nổ mũi, phân phó đại nội thị vệ tiến vào bên trong núi giả bắt người.
Hoàng Đan nhìn nhìn, phát hiện rất dễ xem, cậu dựa vào cửa cùng ba người khác xem TV, không chuyển mắt.
Trong trí nhớ Hoàng Đan, đây là lần đầu tiên cậu xem TV chằm chằm như vậy, không ngờ xem lại là một bộ kịch cung đình, có hài hước phong phú, cũng có tình tiết nhi nữ tình trường.
Thị lực nguyên chủ rất tốt, chữ phía dưới nhỏ như vậy Hoàng Đan cũng có thể thấy được, tất cả điều nắm bắt rất chính xác, Tiểu Yến Tử vừa bị bắt thì xuất hiện quảng cáo, cậu đánh giá gian phòng này, là nơi ba mẹ nguyên chủ ở.
Đây là một thời kỳ vạn nguyên phú*, nhà ai có thể lấy ra được một vạn thì giống như chữ phú trong câu này, người nghèo thì nghèo đến chết, người giàu thì giàu đến giọt dầu cuối cùng.
*Vạn nguyên phú:
1 vạn= mười nghìn,nguyên: đồng,phú: giàu
Nói là cho phép một bộ phận người giàu lên, kéo theo cùng nhau giúp đỡ những người nghèo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-bi-mat/2511278/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.