Mấy thiếu niên đều bị dẫn về cục cảnh sát lấy khẩu cung.
Thời điểm Hoàng Đan đi ra, Trần Thời đang ngồi trên bậc thang ở cửa, cậu đi qua, nhìn thấy đối phương đang kẹp điếu thuốc, ngón tay không mảnh khảnh như Hạ Duy, nhưng rất thon dài, khớp xương rõ ràng, nhìn như tay vẽ tranh nhưng lật qua nhìn lòng bàn tay thì lại là tay làm việc nhà nông.
Có lẽ nên nói như vầy, tay trời sinh cầm bút vẽ tranh, thế nhưng bởi vì hoàn cảnh gia đình, áp lực của cuộc sống, không có tiền mua bút vẽ nên chỉ có thể cầm cái liềm hay cái cuốc lên trước mà thôi.
Hai người cũng không nói chuyện.
Trần Thời khiếp sợ rất nhiều còn Hoàng Đan lại hoang mang.
Nếu Hạ Duy không phải tự sát mà do người khác giết, Hoàng Đan nhất định sẽ lần theo đường dây này, có thể cho rằng Lâm Mậu sẽ là người gặp chuyện không may tiếp theo, bởi vì bức tranh vẽ hai đầu người bọn họ đều không có mặt.
Đây là điểm duy nhất giống nhau.
Nhưng cảnh sát đã xác nhận, Hạ Duy tự sát, một đầu dây kia trống không, thoáng cái đã mất đi ý nghĩa.
Không đúng.
Mí mắt Hoàng Đan nhảy nhảy, bản thân cậu đang ở khu linh dị 120, Lục tiên sinh quản lý khu này cũng đã từng nói, nơi này quỷ nhiều hơn người, không thể dựa theo logic bình thường mà suy nghĩ được.
Giả thiết Hạ Duy chết có liên quan đến quỷ thì hoàn toàn có thể dễ dàng tạo dựng ra cảnh tượng cô ấy tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-bi-mat/2511244/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.