Tay bị người đàn ông bắt lấy mang theo độ ấm nóng, xúc cảm thô ráp, Hoàng Đan rất ngoan ngoãn ngửa đầu, không giãy dụa.
Thích Phong thở chầm chậm thổi bay hạt bụi, thô mà nặng nề, hắn ra mồ hôi, bên trong tay bắt thanh niên bị ướt hết một mảng.
Hoàng Đan lặp lại câu đã nói trước đó:”Anh đừng nắm tóc tôi, đau.”
Bên tai Thích Phong nghe tiếng khóc đè nén, vô ý thức nuốt ngụm nước miếng, đáy mắt hắn có cái gì hiện lên, yên lặng, lại dâng đi lên, liên tục, khó có thể khắc chế được.
Ma xui quỷ khiến, Thích Phong buông tay nắm tóc thanh niên, sửa thành vuốt ve má cậu.
Hoàng Đan run run, vừa đau vừa ngứa, cậu động động môi, trong mắt có hơi nước: “Nhẹ một chút, tôi đau.”
Ba chữ kia như viên kẹo sữa, nồng đậm mà ngọt ngào, giống như tình nhân đang nỉ non vậy.
Thích Phong chợt rút mạnh tay ra, sau đó lui về sau vài bước, cái gáy đụng vào vách tường xi măng phía sau, hắn thét lớn một tiếng, khuôn mặt có chút vặn vẹo.
Hoàng Đan lấy mu bàn tay lau lau nước mắt, cậu nhìn qua, ánh mắt đo đỏ.
Thích Phong nghe được tiếng tim đập thình thịch của bản thân, hắn hít sâu một hơi, không thể lại chờ tiếp nữa, một khắc cũng không thể phải nên lập tức đi, nhanh chóng rời đi thôi.
Hoàng Đan đúng lúc giữ chặt cánh tay người đàn ông,”Anh khoan hãy xuống, như vậy sẽ dọa ba mẹ tôi sợ đó.”
Thích Phong không quay đầu, đừng nói ba mẹ cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-bi-mat/2511222/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.