Giang Hoài ngồi xổm trên mặt đất không dậy nổi.
Hoàng Đan để ý thấy người đàn ông đang run lên không ngừng,trên mặt chảy mồ hôi đầm đìa, tình trạng rất không tốt.
Thoạt nhìn giống như mới bị dọa sợ hãi.
Vừa rồi thiếu chút nữa đã xảy ra tai nạn giao thông nên khiến cho người qua đường vây lại xem,bây giờ người đến đây càng nhiều thêm một chút.
Bóng đêm phủ xuống,bên đường Nghê Hồng sáng lên, không khí khô nóng đến kịch liệt.
Mồ hôi trán của Giang Hoài đang chảy xuống từng giọt làm ướt hết lớp bụi trên mặt,bên trong thế giới của hắn như đang đổ mưa gió lớn thổi rất mạnh.
Hoàng Đan nói:”Muốn tôi đỡ anh qua tiệm miếng phổi vợ chồng ngồi một lát không?”
Cậu đưa một bàn tay qua muốn kéo người đàn ông ngồi dưới đất lên nhưng lại bị một sức mạnh vung ra.
Không phòng bị nên thân thể Hoàng Đan bị sức mạnh đó làm nghiêng đi vài phần,khuỷu tay đụng vào cột đèn đường,thần kinh đau đớn bỗng chốc bị kéo căng đến tận cùng,trong nháy mắt liền khóc.
Dưới màn đêm, tầm mắt không sáng nên người qua đường chỉ nhìn thấy thêm một người trẻ tuổi ngồi xổm xuống, vẫn chưa nhìn thấy trên mặt cậu còn có nước mắt.
Có tiếng đè nén nghẹn ngào ở giữa tiếng động cơ trong ô tô, Giang Hoài nâng nâng mi mắt ướt mồ hôi, phát hiện thanh niên đang nức nở,khuôn mặt tái nhợt của hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên, làm cái gì vậy?
Lại diễn à?
Tiếng Giang Hoài khàn thở:”Nhóc con,đang ở trên đường cái,cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-bi-mat/2511180/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.