Khi mặt trời vừa ló dạng, có hai người phụ nữ mang chậu gỗ đến bờ sông giặt quần áo cùng nhau nói chuyện gia đình thường ngày, một người nói lão quỷ nhà mình uống quá nhiều hất tung cả đồ đạc ở trong phòng lên hết, người còn lại nói tối qua mình không khỏe, chồng và con trai phải thức đêm ở bên giường canh chừng không dám ngủ.
Tuổi hai người phụ nữ kia nhìn cũng không khác nhau lắm,đều vì lo lắng kiếm sống cho các miệng ăn trong nhà nên ngày qua ngày sẽ thay đổi từng chút một.
Gió thổi cỏ lau nhẹ nhàng đung đưa từng vòng gợn sóng.
Hoàng Đan ngồi ở trên cỏ thay áo dài của Lưu Sở đưa cho,tuy rằng quần áo đã khô nhưng đó là hỉ phục màu đỏ nhìn rất chói mắt nên đi trên đường rất không thích hợp.
Lưu Sở ngồi một bên, tay cầm đao, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Hai người phụ nữ cách đó không xa đang nói chuyện về những người có tiếng ở trên trấn,nói qua nói lại nói đến bà chủ Đới.
Trong miệng của mấy người phụ nữ này bà chủ Đới ở trấn Việt Sơn luôn có những lời nói đả kích nhất định như không biết xấu hổ,hồ ly tinh ăn mặc lộ liễu,những người đó còn hoàn toàn kết luận nói chân của bà chủ Đời nhìn rất đẹp nên người đàn ông nào đến tửu lâu điều cũng sẽ lên giường với cô ta.
“Hôm qua cô có nghe gì chưa,lúc thiếu gia Tống gia đón dâu, họ Đới có đi đó,chao ôi,mặc một bộ sườn xám xẻ lên tới bắp đùi,lúc đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-bi-mat/2511160/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.